Ám Ảnh Đen

(4 đánh giá của khách hàng)

Ám ảnh đen mở ra bằng một màn quảng cáo giật gân: một nữ ca sĩ dắt báo đen đi diễu phố. Nhưng rồi con vật ấy vùng chạy và mất hút trong lòng Ciudad Real, một thành phố Nam Mỹ rộng lớn. Chẳng bao lâu sau, người ta phát hiện ra thi thể một cô gái trẻ bị xé xác, rồi một cô gái khác…

Danh mục:

Ba giờ sáng, khi những ồn ào của thành phố khép lại, những con phố bao trùm bởi bóng tối. Đó cũng là thời điểm thích hợp nhất cho những chuyến “săn đêm”.

Ám ảnh đen mở ra bằng một màn quảng cáo giật gân: một nữ ca sĩ dắt báo đen đi diễu phố. Nhưng rồi con vật ấy vùng chạy và mất hút trong lòng Ciudad Real, một thành phố Nam Mỹ rộng lớn. Chẳng bao lâu sau, người ta phát hiện ra thi thể một cô gái trẻ bị xé xác, rồi một cô gái khác…

Cả thành phố chìm trong sợ hãi. Nỗi ám ảnh đen rình rập đâu đó trong các ngõ ngách và bụi rậm, với bước chân êm như nhung và móng vuốt sắc tựa dao cạo, sẵn sàng vồ lấy những nạn nhân xấu số.

Trong khi cảnh sát mải mê tìm kiếm con báo “cuồng mồi” nguy hiểm kia, một người đã quyết định đào bới sâu hơn – truy lùng một sinh vật còn khủng khiếp hơn bất cứ loài dã thú nào…Một kế hoạch “đi săn” mới được vạch ra…

4 đánh giá cho Ám Ảnh Đen

  1. Linh Lee

    Khi màn đêm buông xuống, không còn chút ánh sáng, hoặc chỉ còn thứ ánh sáng mờ áo từ đèn được, khi thị giác vốn ảnh hưởng nhiều gần như nhất tới con người bị che lại, thì các giác quan khác lại được đề cao lên. Từng tiếng bước chân khe khẽ, tiếng loạt xoạt lá rơi, tiếng ếch nhái kêu, tất cả đều làm con người liên tưởng đến những hiện tượng ma quái. Dù là tiên hay yêu, theo một cách nào đó mà không ai chứng thực được, thì đều có một phần do trí tưởng tượng của con người vun đắp thêm vào.

    Nhưng, có thật tất cả đều chỉ là tưởng tượng, hay thật sự tồn tại những mối hiểm nguy tiềm tàng….

    Bắt nguồn từ một cuộc “biểu diễn” đường phố để đánh bóng tên tuổi thất bại, con báo đen bị xổng ra, và chạy vào trong thành phố đông đúc, và từ đó, những vụ giết người hàng loạt tiếp diễn, và kẻ tình nghi chính là một con báo…

    Phúc Minh có vẻ ưa chuộng dòng trinh thám kinh dị, không phải chỉ trinh thám thuần như các nhà khác, hay chạy vào dòng kinh dị khá kén người mua, ít sách thật sự hay, nhưng bởi lẽ là sự kết hợp nên có vẻ mọi thứ đều hài hòa và không thật sự nổi trội. Cái chết của các nạn nhân được đào sâu, có chút lãng mạn, sự ngây ngô của các thiếu nữ, tình bạn bè, có lẽ Cornell Woolrich muốn giữ lại cho những người con gái ấy những gì đẹp nhất, và chút tự tôn khi các nàng còn sống, còn nở rộ trên cõi đời này, chứ không phải chỉ là một cái xác vô hồn, tan nát, thảm hại.

    Nếu phải chê truyện ở điểm nào thì là ở thủ pháp gây án không quá rõ ràng, cảnh sát không làm tròn được trách nhiệm của mình, để những kẻ nghiệp dư lại nhìn sự việc một cách thấu đáo hơn.

  2. Lucy Uyên

    Một cuốn sách trinh thám ổn, không quá xuất sắc nhưng có gây tò mò. Cuốn sách đậm chất gothic, nội dung truyện cũng như vậy, lúc nào cũng là một màu đen tối, âm u, tạo sự nguy hiểm. So với Cô dâu đen thì cuốn này có phần trội và hay hơn, nhưng cũng có một số chi tiết không logic lắm. Nói chung là bạn nào fan trinh thám cũng nên đọc và thêm vào bộ sưu tập của mình.

  3. Nam Do

    Khác với ”cô dâu đen” nhân vật chính là kẻ gây án-một thiếu phụ quyến rũ bí ẩn. Ám ảnh đen lấy trung tâm là những nạn nhân-các cô gái trẻ xinh đẹp. Mỗi người một xuất thân khác nhau nhưng đều trở thành nạn nhân của ”Ám ảnh đen”. Woolrich với văn phong tinh tế đã tạo cho truyện một không khí Gothic hồi hộp, bí ẩn. Mình bị cuốn hút đọc một mạch không bỏ xuống cho đến khi kết thúc. Tổng thể là có phần nhỉnh hơn ”Cô dâu đen”.

    Thấy giới thiệu Woolrich còn nhiều truyện xuất sắc hơn, mong chờ được tiếp tục xuất bản.

  4. Trau Vu

    Tò mò với tiểu thuyết trinh thám đen, đọc được Cô dâu đen và bị hấp dẫn, cuốn vào từng trang sách không chỉ bởi cốt truyện, mà còn bởi giọng văn thực sự hút hồn của tác giả. Hóng được luôn Ám ảnh đen nữa. Quá trời luôn! “Đôi khi người ta giết người vì đam mê, đó là bản năng thú tính, nguyên thủy, hoang dã tồn tại trong một góc khuất nào đó, chỉ đợi bùng lên. Giết chỉ để giết thôi. Vì chúng thích cảnh máu me. Máu khiến chúng mê mẩn…”

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button