Bố Già

(8 đánh giá của khách hàng)

Một bức tranh sinh động đến ngỡ ngàng về thế giới Mafia gốc Ý tồn tại ở nước Mỹ. Một chân dung vĩ đại khắc họa tính cách cũng như con người của Bố già Vito Corleone – một người đàn ông sống hết mình vì tình cảm bạn bè, sẵn sàng đương đầu mọi thế lực hiểm ác luôn tìm cách hạ gục ông, hơn hết, ông còn là một người đàn ông trụ cột trong gia đình. Cây bút đại tài Mario Puzo đã đưa người đọc đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác bằng một bố cục hoàn hảo, câu từ đậm chất phóng khoáng, giang hồ dưới sự dịch thuật của Ngọc Thứ Lang đã làm nên một tác phẩm hay nhất mọi thời đại về thế giới ngầm.

Danh mục:

Thế giới ngầm được phản ánh trong tiểu thuyết Bố già là sự gặp gỡ giữa một bên là ý chí cương cường và nền tảng gia tộc chặt chẽ theo truyền thống Mafia xứ Sicily với một bên là xã hội Mỹ nhập nhằng đen trắng, mảnh đất màu mỡ cho những cơ hội làm ăn bất chính hứa hẹn những món lợi kếch xù. Trong thế giới ấy, hình tượng Bố già được tác giả dày công khắc họa đã trở thành bức chân dung bất hủ trong lòng người đọc.

Từ một kẻ nhập cư tay trắng đến ông trùm tột đỉnh quyền uy, Don Vito Corleone là con rắn hổ mang thâm trầm, nguy hiểm khiến kẻ thù phải kiềng nể, e dè, nhưng cũng được bạn bè, thân quyến xem như một đấng toàn năng đầy nghĩa khí. Nhân vật trung tâm ấy đồng thời cũng là hiện thân của một pho triết lí rất “đời” được nhào nặn từ vốn sống của hàng chục năm lăn lộn giữa chốn giang hồ bao phen vào sinh ra tử.

Với kết cấu hoàn hảo, cốt truyện không thiếu những pha hành động gay cấn, tình tiết bất ngờ và không khí kình địch đến nghẹt thở, Bố già xứng đáng là đỉnh cao trong sự nghiệp văn chương của Mario Puzo.

 

8 đánh giá cho Bố Già

  1. Minh Trí

    Bố già không đơn thuần chỉ là một cuốn tiểu thuyết Mafia thông thường mà ẩn sâu trong đó còn nhiều giá trị nhân văn, cách làm người. Ông Trùm không như nhiều người tưởng tượng là một tên tội phạm giết người không ghê tay mà trái lại, ông sống cực kì hào hiệp, không gây thù chuốc oán, coi trọng tình cảm gia đình, bạn bè, khiến cả Thế giới Ngầm Newyord phải nể phục. Mario Puzo đã đưa vào tác phẩm chất hành động tuyệt vời bằng những phân đoạn thanh toán lẫn nhau rất nhanh gọn nhưng cực “ngầu”, ngoài ra, thế giới đầy cám dỗ, xấu xí ở Hollywood cũng được miêu tả rất rõ ràng. Bố già thực sự là một cuốn sách bất cứ ai cũng phải đọc để học trong đấy cách đối nhân xử thế của Ông Trùm, sự điềm tĩnh của Michael, sự trung thành của Hagen…

  2. Hồng Ánh

    Khỏi cần bàn về nội dung cuốn sách vì đây chính là cuốn sách kinh điển về mafia hay nhất mà mình từng đọc qua. Ngay cả lối dịch của dịch giả cũng đẫm chất “nhà nghề”, vì vậy trong tủ sách mình ưng cuốn này nhất. Mặc dù sách đã được tái bản nhiều lần nhưng vẫn giữ được đúng chất của nó: không dứt ra được. Sách cầm rất nhẹ mặc dù khổ sách khá lớn nên rất thuận tiện cho việc di chuyển. Chất liệu giấy hơi ngả vàng không gây mỏi mắt, chữ in lại rõ ràng. Vì vậy mình hết sức hài lòng với lần tái bản này.

  3. Đầu Súng Trăng Treo

    Tác phẩm Bố Già từ lâu được biết đến là một trong những tác phẩm kinh điển của dòng văn học Hình sự – trinh thám. Mặc dù đã đọc qua nhiều lần nhưng vẫn chưa có dịp sở hữu 01 tác phẩm như vậy cho tủ sách của mình, vì vậy, ngay khi tìm được tác phẩm này, mình đã lập tức đặt mua nó. Về nội dung tác phẩm thì không còn phải bàn cải, mình chỉ nhận xét về bản in này: Đây là một bản in đẹp và hoàn hảo nhất mà mình từng thấy. Câu chữ trình bày rõ ràng, giấy đọc rất dịu mắt, đồng thời được làm bìa cúng nên cầm đọc rất thích tay, xứng đáng với nội dung kinh điển của quyển sách. Với những ai đam mê dòng văn học hình sự – trinh thám, đây là một trong những quyển sách nên đọc đầu tiên.

  4. Võ Minh Cường

    Một tác phẩm kinh điển về Mafia lại có bản bìa cứng nên quyết định mua ngay. Xưa giờ chỉ đọc bìa mền nên cầm bìa cứng nó lạ hẳn. Bìa đẹp, có bìa rời bọc ngoài nữa, chất giấy cũng ổn, còn có ảnh màu godfather ở cuối cuốn sách nữa chứ, nhìn chung rất hài lòng. Bố già nên đến một thế giới ngầm đầy lôi cuốn, đọc rồi là khó dứt ra được. Quá kết Vito, một gã tuyệt vời đáng ngưỡng một dù cho gã sống ở thế giới ngầm. Đọc để thấy thế nào là đàn ông đích thực. Ngoài ra mình thấy bản dịch cũng rất tốt. Rất tuyệt vời.

  5. Huệ Võ

    Mình cảm thấy cuốn sách này cực kì đặc biệt. Nó nêu ra hiện thực về xã hội mafia Ý, không che đậy, chẳng giấu giếm. Cuốn sách này làm mình say mê đọc bất kể thời gian. Những triết lí và quy tắc mà vito coloreno đặt ra trong ‘thế giới riêng’ của ông làm mọi người nể phục. ‘Bố già’ là luồn gió mới giữa hàng trăm cuốn sách mà mình đã từng đọc. Nói chung đây là cuốn sách để đời mà ai cũng nên lật từng trang mà cảm nhận, mà thấm thía.

  6. Trần Nhất Chung

    Bản dịch của Ngọc Thứ Lang đúng là chất thật. Nhưng không hiểu sao mình không thích ngôn ngữ giang hồ trong tác phẩm lắm. Có lẽ tại mình chỉ hợp với kiểu ngôn ngữ chính thống chứ không thiện cảm với việc các từ lóng được sử dụng liên tục cạnh nhau như thế, hơi mất vẻ văn chương. Cho nên mình không bị hấp dẫn nhiều.
    Ngoài ra mình cảm thấy tác phẩm miêu tả còn thiếu kịch tính, có thể do cách miêu tả chăng? Mình ước gì cả tác phẩm tràn ngập những đoạn như đoạn “cái đầu ngựa”, miêu tả ngắn gọn, chọn lọc từ ngữ sinh động, gợi được hình ảnh, cảm giác, đọc lên trong lòng rất sôi trào. Rất đã!

  7. John Vu

    Bố Già – Một thế giới xã hội đen không chỉ có máu và thuốc súng

    Mở đầu tác phẩm là câu nói đặc mùi thuốc súng của Balzac: ”Đằng sau mọi gia sản kếch sù là một tội ác” .

    Nhưng trong “Bố Già” đằng sau mọi gia sản kếch sù không chỉ là tội ác mà còn là máu, là cái nhìn chất vấn vào lòng người, vào xã hội, vào tất cả định kiến mà con người tự đặt ra và cho phép bản thân mình tự hả hê.

    Amerigo Bonasera – lão chủ tiệm mai táng tin tưởng vào pháp luật công minh sẽ trừng trị 2 thằng ôn thần “cưỡng đoạt hụt” con gái yêu dấu của lão, khiến con bé phải bể cả cằm, nằm nhà thương hàng chục tuần mà dưỡng bệnh. Thế nhưng ông bà, chú bác của 2 tên đó là “người nhà” là thân tín của nhiều tầng lớp thượng lưu, chúng có thể thoải mái thích đấm ai thi đấm rồi nhận án treo mà tha hồ ung dung. Lão Amerigo Bonasera cay đắng, lão muốn dạy cho chúng một bài học, thế nhưng lão đâu phải là chánh án quan tòa mà có thể tống chúng vào ngục cho đến rục xương

    Ông chủ lò bánh Nazorine lo sợ đứa con gái phải lòng tên tù Enzo đang làm công tại lò bánh rồi sẽ khổ vì nay mai hết hạn lao dịch Enzo sẽ phải ngồi tù tiếp. Lão đau khổ vì không biết phải làm thế nào, lão đâu phải là chánh án quan tòa mà có thể ân xá cho Enzo

    Tuyệt vọng ư Amerigo Bonasera, Nazorine ? Chuyện đó chẳng bao giờ xảy ra, nhất là ở Mỹ, nhất là cả 2 lão đều quen biết với Bố Già, với Vito Corleone, với cái “còn hơn cả luật pháp” !

    Hai tên côn đồ đánh con lão Amerigo Bonasera đơn giản là bị vài tay hộ pháp chơi quyền anh đấm cho vỡ mặt, tên tù Enzo thì ân xá trong vòng một tháng vì có đứa khác “ở tù giùm”. “Chánh quan tòa nhân dân” Vito Corleone tức Bố Già là tác giả kết thúc câu chuyện bế tắc của hai lão già , một chủ tiệm mai táng, một chủ lò bánh như thế .

    Vito đơn giản là một lão già gốc Ý, người gốc Sicily, tóc lướm thướm màu muối tiêu, chân tay chậm chạp, cái giọng đặc quánh như thể lúc nào cũng có đườm trong cổ y. Nhưng cái chất đườm ấy vô cùng ” trong lượng” khiến giới chính trị và giang hồ phải kiên dè.

    Vito trầm tính, ít nói. Michael cũng ít nói, lầm lì, dò xét y hệt cha mình. Luca Brasi, tay thân cận trung thành của Vito cũng kén lời, mặt lạnh như tờ 100 dollar được phũ phẳng phiu cất ngay ngắn trong ví hắn. Mà cớ gì phải nói nhiều nhỉ, tiếng súng thay lời nói !

    Âu cũng lạ khi cả gia đình gần như nắm trọn cả thế giời ngầm của Nữu Ước nhưng quy tắc bất di bất dịch là không bán ma túy , để rồi Vito lĩnh 4,5 phát đạn sém chầu ông bà, Michael trốn sang Ý để tránh sự truy kích của đám Sollozzo, Tattaglia và cả cảnh sát do y đã bắn chết một tay cảnh sát tham nhũng, ăn hối lộ của Sollozzo.

    Đúng trước cái chết của Sony, đứa con đầu của mình, Bố Già Vito vẫn bình thản giản hòa với kẻ thù để đảm bảo an toàn cho Michael, vẫn dàn xếp, khỏa lấp các tay chính trị gia xóa án tích, vẫn cẩn mật bảo vệ bà nhà, con gái út. Không phải y không biết tức, không biết giận, không biết trả thù mà là cái lý trí của y lấn át được cái tâm tính của bản thân. Trả thù để nhận cái chết thứ hai của Michael , để cả gia đình bị giới giang hồ truy sát ư , cái giá cho sự nóng nảy như thế quá đắt !

    Cái dụng ý đầy suy tính mà nhà văn Mario Puzo xây dựng là hình mẩu nhân vật, quá thâm, quá sâu. Michael là bản thể hoàn hảo, thậm chí tàn nhẫn hơn cả Vito là người sẽ thực hiện tất cả những gì Bố Già từng đạt, từng muốn , từng bảo vệ. Thanh trừng phe phản phúc, tiêu diệt cánh Tattaglia, củng cố thế lực gia đình dường như chỉ là cái bắt đầu đối với Michael !

    Đọc “Bố Già”, xem “Bố Già” ta bắt gặp mô típ quen thuộc trong hàng loạt phim ảnh về thế giới ngầm, về giang hồ, về xã hội đen ở xã hội Mỹ lúc bấy giờ. Thế nhưng phải soi, phải tìm kiếm, phải ngẫm từng chương, từng đoạn trong “Bố Già” ta mới thấy hình tương mà Mario Puzo xây dựng hoàn toàn khác biệt, đầy tính triết lí, châm biếm và sâu cay.

    Vito Corleone từ nhỏ đã phải trốn tránh sự truy đuổi của đám giang hồ Sicily, từng bắn chết tay xã hội đen tại khu nhập cư thuở Vito vừa sang Mỹ vài năm. Thế nhưng không như mô-típ chung của các tay anh chị gốc Ý – cướp bóc, ma túy, tống tiền , Vito Corleone hoàn toàn khác biệt ! Một ông trùm với cái đầu lạnh, giữ vững lập trường, coi trọng bạn bè, lời hứa và hơn hết là gia đình.

    “Một người đàn ông không dành thời gian ở cùng với gia dình mình sẽ không bao giờ có thể là một người đàn ông chân chính” và “gia tài duy nhất trên đời này chính là con cái, lớn hơn tất cả mọi tiền bạc và quyền lực trên đời.”

    “Tình bạn là tất cả. Tình bạn tài năng hơn cả nhân tài. Đứng trên cả chính quyền cai trị. Nó xếp gần như ngang bằng với gia đình.

    “Luật sư với chiệc cặp táp có thể đánh cắp nhiều tiền hơn kẻ mang súng.”

    Đúng là tôi có rất nhiều bạn bè trong giới chính trị nhưng họ sẽ không thân thiện đến thế nếu họ biết việc kinh doanh của tôi là ma túy chứ không phải cờ bạc, là thói hư mà họ cho rằng vô hại. Nhưng ma túy, đó là một công việc kinh doanh bẩn thỉu.”

    Michael, chống đối lại gia đình, đi lính trong khi bố là mafia. Giành nhiều huân chương, được nhà nước tôn vinh , tự hào để rồi cũng lĩnh án truy nã khi bắn hạ tay cảnh sát tham nhũng, để rồi chứng kiến anh trai, cha bị bắn, bị giết. Nhân vật này là cả nghệ thuật trong tác phẩm , từ bước ngoặt thay đổi từ anh lính sang một con người cầm súng bắn chết kẻ thù để rồi từ từ bước chân vào thế giới ngầm và leo lên ngôi đầu

    “Fredo, anh là anh trai của em và em yêu quý anh. Nhưng anh đừng có bao giờ chống đối lại gia đình thêm lần nữa. Đừng bao giờ.”

    “Đừng bao giờ căm ghét kẻ thù. Điều ấy sẽ ảnh hưởng đến phán quyết của anh.”

    Khi Michael Corleone bị Senator Pat Geary ức hiếp, anh chỉ đơn giản đáp “Yêu cầu của tôi là… không có gì hết.” Anh giữ Ngài Geary trong giới hạn của mình và đi đúng nước cờ, và cuối cùng ngài chính trị gia ấy nằm gọn trong túi anh.

    Michael Corleone: “Đừng hỏi tôi về công việc kinh doanh của tôi!” Đừng trao đổi việc kinh doanh của cá nhân hay của gia đình bạn với người lạ. Bạn sẽ không bao giờ biết được ai sẽ dùng thông tin này vào mục đích riêng của mình. Tốt hơn cả là bạn hãy giữ kín việc kinh doanh không cho người ngoài biết.

    Có đôi khi, bạn chỉ cần nhớ đơn giản rằng, “đó không phải là chuyện cá nhân, đó là việc làm ăn.”– Michael Corleone.

    Có thể nói “Bố Già” không còn đơn thuần là áng văn khai mở cái nhìn chân thật về thế giới mafia vốn dĩ được đánh giá là không có gì ngoài máu và thuốc súng, tác phẩm đã nêu bật lên tình bạn, sự gắn kết gia đình có sức mạnh to lớn như thế nào. Các hình mẫu nhân vật như Vito, Michael được khai thác, lột tả một cách sâu sắc, để lại cho người đọc nhiều bài học cuộc sống đáng suy ngẫm.

    Điều John Vu đánh giá cao là phim chuyển thể từ tác phẩm “Bố Già” quá hoàn hảo, tâm lý nhân vật, cũng như cốt truyện được thể hiện chi tiết, mang tính truyền tải tốt, xứng đánh là một bộ phim kinh điển của mọi thời đại !

  8. Ho Hong Phuong

    Một cuốn sách hơn cả tuyệt vời, kịch tính ,lôi cuốn nhưng cũng rất sâu sắc và đời thường. Tác giả đã mang đến một bối cảnh là gia tộc Mafia rất ư là gan dạ, bản lĩnh đặc biệt là Michael. Điều làm tôi ấn tượng là nhân vật bố bởi ông ấy làm giàu có văn hóa và lịch sự nhưng cũng rất gần gũi và quan tâm mọi người.
    Nói chung từ cách dịch đến hình thức thì đúng là tuyệt! Đọc xong mà vẫn còn muốn đọc tiếp, vẫn chưa mãn nhãn!

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button