Cát Nổi, Khói Vẫn Bay

(3 đánh giá của khách hàng)

Nghĩ về cuộc đời của Xầm và Sương, tôi thấy con người ta chẳng thể che giấu được mình trong cái vỏ bọc của bản thân khi bước chân vào nhà tù và đến bệnh viện. Sự nhẫn tâm của số phận cứ bị phơi bày một cách thản nhiên đến lạnh lùng…

Danh mục:

Một tập truyện phong phú về đề tài, được tác giả khai thác thấu đáo đến cùng thể hiện vốn sống phong phú của chính anh với những cảnh đời trớ trêu được tác giả nhìn bằng ánh mặt tràn ngập tình yêu thương.

“… Sống mà không thể yêu thương được nhau thì cuộc đời này ngắn đến nhường nào?…”

“Rời khỏi trại giam, tôi bị ám ảnh bởi câu chuyện về cuộc đời của Xầm. Tự nhiên tôi thấy có xót thương cho cuộc sống làm người. Dù có ở hiền thì cũng chưa chắc đã gặp lành. Đời người thật chẳng khác nào một kiếp phù du, sống đấy mà cũng chẳng biết chết khi nào. Nghĩ về cuộc đời của Xầm và Sương, tôi thấy con người ta chẳng thể che giấu được mình trong cái vỏ bọc của bản thân khi bước chân vào nhà tù và đến bệnh viện. Sự nhẫn tâm của số phận cứ bị phơi bày một cách thản nhiên đến lạnh lùng.”

“Trích Khói Vẫn Bay Lên”

3 đánh giá cho Cát Nổi, Khói Vẫn Bay

  1. Nguyễn Kiều Diễm

    Khi mà văn học trẻ bây giờ chứng kiến quá nhiều ngòi bút trẻ viết về những câu chuyện tình yêu lãng mạn thì “Cát nổi khói vẫn bay” là một cơn gió lạ cho những ai muốn thay đổi khẩu vị văn chương của mình. Không có những câu chuyện chia tay tan hợp ướt át, “Cát nổi khói vẫn bay” là tập hợp những truyện ngắn xoay quanh số phận con người với những hoàn cảnh bi thương khác nhau. Ai cũng có những hoàn cảnh, những nỗi đau của riêng mình nhưng trên hết họ vẫn luôn khát khao được sống, khát khao vượt qua bi kịch cuộc đời mình để tiếp tục tồn tại. Đọc để thấy mình vẫn còn may mắn, để chia sẻ, cảm thông và thương cho những số kiếp người trôi nổi phù du như của Xầm, của Sương. Đọc để tìm lại mình, để dặn lòng mình sẽ chẳng bao giờ để lòng mình bạc phếch, lạnh lùng như những hạt cát ngoài kia…

  2. Bảo Uyên

    Đây là lần đầu mình đọc tác phẩm của Phạm Tử Văn. Mình mua cuốn này qua gợi ý của một người bạn. Mình đã đọc hết cả quyển chỉ trong một đêm và thực sự nó để lại quá nhiều cảm xúc cho mình. Vui có, buồn có, đồng cảm có. Cả cuốn sách giống như một cuốn nhật kí hành trình của tác giả. Phạm Tử Văn nói anh thích đi đến nhiều nơi, và mỗi chương lại giống như một câu chuyện ở mỗi vùng đất mà anh dừng chân. Truyện đầy mùi cuộc sống, đậm chất Việt. Quả thật không sai khi dành 5 sao cho “Cát nổi, khói vẫn bay”. Điểm trừ duy nhất của cuốn này là ban đầu mình không thích chất liệu giấy lắm, có cảm giác hơi cũ và ngả vàng. Nhưng sau đó ngẫm lại, cái kiểu giấy như vậy, theo một cách nào đó, lại hợp với cuốn truyện một cách kì lạ.

  3. Phan Trần Như Yến

    Khóc khi đọc sách là chuyện thường tình nhưng khi đọc cuốn sách này tôi khóc một cách đay nghiến – lòng thì ức mà nước mắt thì cứ tuôn. Cuộc sống của những con người mà thuyền là nhà; cuộc sống của những người dưới hầm mỏ, khí độc, chết lúc nào chẳng hay; nỗi oan uất rồi cũng không có cơ hội để làm sáng tỏ, cứ thế mà chờ chết. Những cảnh đời trớ trêu được tác giả nhìn bằng ánh mặt tràn ngập tình yêu thương, chúng làm cho người đọc đau xót, căm phẫn theo số phận nhân vật. Đời sống khó khăn của những con người trong truyện hiện hữu rõ ở ngoài xã hội nhưng ít có ai viết về vấn đề đó bởi nhu cầu của người đọc hiện nay, chắc cũng chẳng được bao nhiêu người quan tâm đề tài này. Bởi vậy mới thấy trân trọng những trang văn của nhà văn Phạm Tử Văn.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button