Chúng Ta Rồi Sẽ Ổn Thôi

(6 đánh giá của khách hàng)

“Chúng ta rồi sẽ ổn thôi”  viết về những câu chuyện, những mối tình dở dang như thế. Đó là tình yêu của tuổi trẻ, của sự ngơ dại, sự đĩnh đạc tình trường…

Danh mục:

“Đến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có những khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản, và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù đã vấp bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra…Thì, chúng ta rồi sẽ ổn thôi.”

Đôi khi tình yêu có những nghịch lý mà không ai có thể giải thích được: Khi ai đó vứt bỏ, ta lại cố sức chạy theo lượm nhặt những mảnh vụn để cố ghép thành một bức tranh hạnh phúc. Nhưng càng ghép càng thấy tổn thương. Chúng ta rồi sẽ ổn thôi viết về những câu chuyện, những mối tình dở dang như thế. Đó là tình yêu của tuổi trẻ, của sự ngơ dại, sự đĩnh đạc tình trường… Đó là những lời nói dối yêu thương trong vô thức, sự hi sinh không điểm cuối của người đàn bà, là câu chuyện về những “người cũ – người mới”, là những yêu thương chẳng có giới hạn bao giờ.

Để rồi, khi ta đi qua từng bước, từng bậc trên chặng đường dài của cuộc sống, bước qua tất cả những xước xát của tình yêu, lúc ấy mới có thể hiểu yêu thương mình, nuôi giữ ước mơ của chính mình mới là thứ cần yêu hơn bất cứ người đàn ông nào cả.

“Chúng ta rồi sẽ ổn thôi”, hãy tin rằng như thế. Vì cuộc sống này đâu chỉ có những nỗi buồn. Ngoài kia mặt trời vẫn chiếu những tia nắng mới. Ngoài kia, chim vẫn hót véo von cho một ngày nắng đẹp. Ngoài kia, có nhiều con đường để lựa chọn, nhiều niềm vui để tận hưởng hết. Ngoài kia, cuộc đời vẫn đang gọi bằng những tiếng gọi yêu thương…

Nhớ nhé, sống trọn cho mình từng phút giây mình đang có để còn thấy đời tươi đẹp lắm, đáng tận hưởng lắm. Và tin rằng: Yêu thương là một hành trình, dù đích đến là gì thì nó vẫn là một hành trình đáng nhớ. Chuyện chia tay cũng chỉ là biến cố nhỏ trong vô vàn những điều vạn biến trong cuộc đời này.

Quan trọng là hãy bước đi và cứ bước đi: “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi!”

6 đánh giá cho Chúng Ta Rồi Sẽ Ổn Thôi

  1. Minemosyne.

    Mình chưa rõ cách đánh giá những tác giả “best seller” thế nào nhưng đánh giá Gào là “best seller” và gọi là “nhà văn” thì hơi bị xúc phạm từ nhà văn. Nếu cứ cầm bút lên là thành nhà văn thì chà, chắc thế giới này loạn, nên mình sẽ gọi cả hai là tác giả. Mình đáng giá Gào là một tác giả biết đi theo trend, sau vài cuốn sách viết về làm gái, đồng tính, những “hot trend” nhiều năm trước thì cũng không thực sự hi vọng việc tác giả khai thác sâu về tâm lý nhân vật, nên mình lựa chọn quyển sách viết chung với Minh Nhật, thay vì chỉ có riêng Gào viết.

    “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi” viết về những vấn đề trong tình yêu, theo cách trò chuyện qua lại vu vơ giữa hai người là Gào và Minh Nhật (hoặc do mình cảm giác vậy), nên câu từ cũng có nặng tính khẩu ngữ hơn là ngôn ngữ văn chương. Đây là một cuốn sách có bìa đẹp, mình đánh giá là như vậy, với các gam màu khác nhau và hình con cá đơn giản, áo ngoài màu trắng tinh không thêm thắt nhiều hoạ tiết tạo sự tối giản cho cuốn sách. Có lẽ vì bìa ngoài đơn giản ảnh hưởng tới toàn nội dung, nên cuốn này mình đánh giá là: bình thường tới mức nhạt nhẽo.

    Tình yêu là chủ đề quá quen thuộc với những cuốn tản văn đang được xuất bản tràn lan do tác giả Việt viết, và dường như cũng đi vào lối mòn như phần lớn các cuốn tản văn ấy hay mắc phải. Thường họ sẽ khai thác những điểm quá viển vông hoặc những sự thật phũ phàng khiến người đọc hoài nghi về tình yêu, về một cái kết màu hồng rồi lại tự huỷ hoại cuộc tình của mình. Tất nhiên, đây chỉ là số ít. Mỗi người chúng ta có một chặng đường tình ái riêng không ai giống ai, không ai giống ai, nhưng hậu quả lớn do tác phẩm vô bổ mang lại đó là dẫn dắt mọi tình yêu vào lối mòn với các triết lý nông cạn mà tưởng sâu sắc. Với cái tên cuốn sách khá hấp dẫn, tuy bìa không khiến mình ấn tượng nhiều, thì mình cũng chọn mua thay vì đọc online như trước hay đọc để tham khảo qua tác phẩm, lựa chọn xem có nên mua hay không. Đọc vội vàng khiến mình không có nhiều thời gian đánh giá, đây là một sai lầm. Tại sao mình không tóm tắt nội dung của cuốn sách như mọi bài review thường làm? Vì khi đọc xong mình chẳng đọng lại được gì.

    Tác giả thường kể về các chuyện thường nhật xảy ra trong cuộc sống, mà thường các cuốn tản văn sẽ được đánh giá cao bởi văn phong của tác giả nhiều hơn nội dung nó gửi gắm. Tiếc thay, dù mình cũng là người khá dễ dãi trong việc lựa chọn tác phẩm của người Việt viết, cuốn sách này thực sự chẳng để lại ấn tượng gì. Chủ để quen thuộc của nó là yêu nhau, cố gắng trong tình yêu, cuộc hôn nhân không hạnh phúc, về phụ nữ phải thế nào, tuổi thơ gắn với tình yêu như thế nào, những từ “bình yên” đậm mùi ngôn tình và triết lý đăng trên weibo, đạo lý làm chồng… được kể lại dưới nhiều hình thức khác nhau. Dù cũng chỉ xào nấu lại các vấn đề quen thuộc, nhưng văn phong của Gào thực sự khiến mình không đọng lại nhiều. Giọng văn lại nửa tây nửa ta, vừa cố gắng đơn giản lại cố nhồi nhét tình tiết trong ngôn tình vào sao cho thật lãng mạn và tha thiết, nên thật khó có thể nuốt trôi cuốn sách như này. Còn Minh Nhật, mình thất vọng thật sự khi một cây bút chắc tay cũng sa mình theo dòng trend tản văn đang lên, để viết ra những thứ không chất lượng như này. Có lẽ Minh Nhật chỉ hợp với truyện ngắn, còn truyện dài, hay các dòng khác thì không thực sự phù hợp với văn phong của anh. Đóng sách lại, mình cảm thấy rỗng tuếch, chẳng có gì cần học hỏi, chẳng có gì đọng lại. Mình chẳng thể làm văn tốt hơn như mọi khi đọc sách, cũng chẳng thể khai phá ra điều gì trong tâm trí. Có lẽ bởi nó là tổ hợp sự hỗn tạp nên không khai thác quá sâu một vấn đề nào, mọi thứ chỉ là qua qua, kể lại câu chuyện hư cấu nào đó để đưa ra những câu triết lý nhạt nhẽo.

    Có nhiều cuốn sách khi đóng lại, chúng ta sẽ xếp nó tại một vị trí dễ nhìn trên giá, đôi khi ưu ái lôi chúng ra để đọc và cảm nhận. Có những cuốn sách khi đóng lại ta chỉ muốn tìm cách đăng bán, nhượng lại, hoặc để ở một nơi nào đó khuất tầm và không bao giờ muốn mở ra đọc lại. Với mình thì “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi” là cuốn thuộc nhóm thứ hai. Cảm ơn các bạn đã đọc bài review này.

  2. Nguyễn Ngọc Hải Ân

    Trong quyển Chúng ta rồi sẽ ổn thôi, mỗi lần đọc một mẫu chuyện của mỗi nhân vật mình lại có một cảm xúc thoáng qua khác nhau. Đôi khi đó là cảm xúc lo lắng về những chuyện có thể xảy ra mà bản thân lần đầu được trải nghiệm qua giọng văn của tác giả, lúc thì tức giận vì những tình huống khó chịu được tác giả đưa ra, nhưng cuối cùng cảm xúc lại được chốt lại ở mức nhẹ nhàng và cảm thấy tương đối ổn định, cảm thấy vẫn còn nhiều thứ cần được trân trọng và đáng quý trong cuộc sống.

  3. Mèo Nhỏ

    Mua cuốn sách vì thấy nó được giới thiệu khá nhiều trên facebook. Hồi đó Gào và cuốn sách được giới thiệu nhiều lắm, đồng thời cũng hết mực được khen ngợi nên mua. Tuy vậy với bản thân mình, cuốn sách cũng tạm được.Bìa sách nhìn khá độc đáo, bookmark rất đẹp. Lối viết mặc dù không quá mượt nhưng nội dung thể hiện thì lại thiếu hụt đi khá nhiều phần cảm xúc thăng trầm. Đôi lúc nó hơi bị nhàm chán, gượng gạo và thiếu đi cảm xúc cho người đọc. Thiếu đi cả chiều sâu về tâm hồn của cuốn sách cũng là một lý do mình không thích cuốn sách cho lắm.

  4. Nhật Ánh

    Fan cuồng của chị Gào, hằng ngày theo dõi từng chia sẻ, cảm nhận của chị cũng như những câu truyên chị có trên Face và các diễn đàn mới cảm nhận được hết lời văn, sự chân thật qua cái nhìn trẻ mà thật sâu sắc của chị. Văn chị mang hương vị gì đó của những người phụ nữ từng chải, những người phụ nữa bất hạnh,… nhưng rất chân thật. Cuốn sách đọc qua rất thú vị và cực đi vào lòng người có lẽ là người từng trải qua cảm giác như trong sách. Đúng vậy, ai cũng sẽ yêu thương, cũng sẽ nên đọc. Để rồi nhận ra khia chia xa đều sẽ ổn…
    “Đến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có những khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản, và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù đã vấp bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra…Thì, chúng ta rồi sẽ ổn thôi !”

  5. Nguyễn Trang

    Mình đã rất hào hứng khi nghe tên sách “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi”, thiết kế lại rất đẹp và lạ, mình còn mua sách làm quà tặng cho 2 người bạn nữa . Nhưng khi đọc thì khá thất vọng và cứ thấy thiêu thiếu cái gì đó.
    Cảm giác nó hơi lan man và không có gì đặc biệt . Gắng kiên nhẫn để đọc hết, để tìm kiếm 1 cái gì đó nhưng đọc hết rồi vẫn không thấy. Ít ấn tượng và cô đọng hơn là những tác phẩm trước của Gào.
    Đón chờ những cuốn sách sau của Gào. 🙂

  6. Nguyễn Thị Hồng Vân

    ai rồi cũng có một thời ngây thơ, khờ dại. ai cũng từng yêu và thương ai đó đến nao lòng. Bản thân nếu không thể đi đến cuối con đường sẽ có chút nuối tiếc, chút đau đớn, chút thương, chút giận. Và những nỗi đau ấy sẽ theo ta đến cuối đời. Tuy nhiên, chúng ta rồi cũng sẽ lớn, sẽ trưởng thành và học cách mạnh mẽ sống với vết thương của chính mình. Cứ tự tin bước đi, đừng ủ rủ trong mớ hỗn độn của chính mình. Để khi nhìn lại những gì đã qua ta thấy mình thật phi thường, thật nhẹ nhõm mỉm cười cảm ơn những gì đã trải qua. Tin tôi đi, tất cả rồi sẽ ổn thôi. ^^

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button