Cô Gái Thứ Ba

(2 đánh giá của khách hàng)

Và bây giờ? Ông được hưởng một giây phút thư dãn tuyệt diệu, cần thiết sau khi đã cố gắng về tinh thần. Nhưng, người ta không thể nghỉ ngơi mãi mà phải tiếp tục làm một điều gì đó. Đáng buồn là Poirot không hình dung được mình sẽ phải làm gì. Một cuộc nghiên cứu văn học mới nữa chăng? Ông không nghĩ tới việc đó nữa. Làm một cái gì đó thật tốt và sẽ không đụng tới nó nữa, đó là khẩu hiệu của ông. Nói đúng ra, ông đang rầu trong bụng. Tất cả những cố gắng về tinh thần mà ông bỏ ra đã kéo quá dài. Ông đã có những tật xấu và đặc biệt, một thứ ham muốn luôn được hành động…

Danh mục:

Hercule Poirot đang ngồi trước bữa điểm tâm, dưới tầm tay ông là một tách sô-cô-la bốc khói. Ông luôn luôn tỏ ra là một người háu đói. Một lát bánh mì nướng đi kèm với sô-cô-la. Ông gật đầu tán thưởng. Ông đã thử qua ba cửa hàng mới kiếm ra được một nơi làm bánh mì ngon như vầy. Thêm vào đó, ông đã khám phá ra một tiệm làm bánh ngọt của một người Đan Mạch, ngon hơn cái tiệm tự xưng là của Pháp rất nhiều, ở cách chỗ ông không xa, và trên thực tế, nó chỉ là một trò mạo nhận không hơn không kém.

Trên lãnh vực ăn uống, ông cảm thấy hài lòng. Bao tử ông thế là đã chịu nằm yên … Tâm trí của ông cũng vậy … có lẽ còn hơn thế nữa. Ông đã hoàn tất xong cuốn Tác phẩm chủ đạo, một cuốn phân tích các bậc thầy về môn tiểu thuyết trinh thám. Ông dám mạnh miệng phê phán một cách gay gắt Edgar Allan Poe. Ông đã than vãn sự thiếu trật tự và phương pháp của Wilkie Collins trong sự biểu lộ cảm xúc văn chương. Ông đã khen ngợi hai tác giả khác, người Mỹ hầu như không tiếng tăm gì. Nói tóm lại, ông đã đề cao những người xứng đáng, và từ chối kiên quyết việc đó đối với những người mà ông cho là không xứng đáng. Ông đã đích thân chỉ đạo việc ấn loát cuốn sách này, đọc kỹ những trang tốt đẹp và, không kể tới việc phạm nhiều lỗi in tới mức không tả nổi, đã tuyên bố mình thật hài lòng. Ông đã vui thích nhiều khi đeo đuổi sự cố gắng về văn chương, bỏ ra nhiều thời giờ cho việc đọc cần thiết, cho việc sưu tầm tư liệu, cho việc tỏ ra khinh miệt liệng đi một cuốn sách (tuy nhiên, ông vẫn không quên đứng dậy, lượm cuốn sách không xứng đáng đó và đặt nó cẩn thận vào sọt rác), cho việc gật đầu hài lòng trong những dịp tán thưởng hiếm có.

Và bây giờ? Ông được hưởng một giây phút thư dãn tuyệt diệu, cần thiết sau khi đã cố gắng về tinh thần. Nhưng, người ta không thể nghỉ ngơi mãi mà phải tiếp tục làm một điều gì đó. Đáng buồn là Poirot không hình dung được mình sẽ phải làm gì. Một cuộc nghiên cứu văn học mới nữa chăng? Ông không nghĩ tới việc đó nữa. Làm một cái gì đó thật tốt và sẽ không đụng tới nó nữa, đó là khẩu hiệu của ông. Nói đúng ra, ông đang rầu trong bụng. Tất cả những cố gắng về tinh thần mà ông bỏ ra đã kéo quá dài. Ông đã có những tật xấu và đặc biệt, một thứ ham muốn luôn được hành động…

2 đánh giá cho Cô Gái Thứ Ba

  1. Dương Thảo

    Agatha thật đúng là nữ hoàng trinh thám, quyển nào của bà viết mình cũng sở hữu, vụ án nào cũng hấp dẫn, gay cấn, bất ngờ.
    Đọc cuốn Cô gái thứ ba này, đến già nửa quyển cảm thấy hơi ngột ngạt nhạt nhạt ít ly kỳ (mình thích các án mạng âm mưu sâu xa), thật sự đã có lúc cảm thấy vụ này không hấp dẫn lắm, các tình tiết bỏ ngỏ thấy không nhiều và hơi rời rạc. Tuy nhiên, đi đến hồi kết của câu chuyện, vẫn là phong cách Agatha đẩy người ta đến té ngửa, vẫn là phong thái Hecule Poirot thiên tài.
    Vụ này mình tư duy được tương đối về hung thủ :))

  2. Nguyễn Ngọc Mai

    Mình là dân chuyên đọc truyện trinh thám, đặc biệt thích Agatha Christie – nữ hoàng trinh thám thế kỷ 20. Tình tiết câu chuyện chậm, khá là dài dòng, nhưng không thừa, chúng được liên kết với nhau khá là logic. Nhân vật Poirot được tác giả xây dựng khá là hợp gu của mình “làm việc gì cũng cần có phương pháp”, “những tế chất xám nho nhỏ”.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button