Còn Chút Gì Để Nhớ

(6 đánh giá của khách hàng)

Câu chuyện tình cảm của Chương và Quỳnh bắt đầu ngay từ những ngày đầu Chương vô Sài Gòn. Cái thứ tình cảm dịu dàng, trong sáng và ngọt ngào của Quỳnh khiến Chương thấy ấm áp giữa Sài Gòn mênh mông rộng lớn. Tình cảm ấy giống như một mầm cây, được nuôi dưỡng và lớn lên hàng ngày bằng những kỉ niệm ngọt ngào, bằng chùm hoa sứ tinh khiết…

Danh mục:

Đó là những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị. Là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời. Cuộc sống đầy biến động đã xô dạt mỗi người mỗi nơi, nhưng trải qua hàng mấy chục năm, những kỷ niệm ấy vẫn luôn níu kéo Chương về với một thời để nhớ.

6 đánh giá cho Còn Chút Gì Để Nhớ

  1. Yun Rubyn

    “Còn chút gì để nhớ” là một câu truyện xúc động. Một kí ức buồn nhưng có nhiều điều đáng nhớ. Tôi thích cái tình cảm trong sáng, ngô nghê của hai nhân vật Chương và Quỳnh nhưng lại ghét cái sự nhu nhược, không có can đảm bảo vệ tình cảm của hai người mà lại trốn tránh nó. Và thứ làm tôi cảm động nhất là nỗi lòng khó nói của Trâm được thể hiện qua bức thư từ chiến trường, nó làm tôi bật khóc. Và thích cả tình bạn gắn bó của Bảo, Chương và Kim Dung.

  2. Trương Văn Đức

    Theo tôi được biết thì Nguyễn Nhật Ánh thì tác phẩm này lấy bối cảnh Sài Gòn lúc ông mới rời quê vào học đại học nên theo tôi trong tác phẩm này tác giả đã khéo léo lồng ghép mình vào trong đó mà cụ thể là nhân vật Chương. Truyện đưa độc giả đi từ cảm giác này tới cảm giác khác qua các trang sách, từ hồn nhiên tới đau khổ, từ vui vẻ tới đau thương. Chương có cả hai cô gái rất tốt với mình nhưng anh lại yêu Quỳnh, một cô bé mới lớn có một tình yêu dễ đổ vỡ và suy nghĩ an phận như người già. Sau khi đọc xong tác phẩm, tôi hơi tiếc cho nhân vật Chương nếu gặp Kim Dung trước Quỳnh thì có lẽ anh đã không phải đau khổ nhiều như thế.

  3. Bao Ngoc

    “ Còn chút gì để nhớ” là tác phẩm mà mình đã đọc nhiều lần nhất và cũng là thích nhất trong các tác phẩm của Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Cả cuốn truyện mình chỉ cảm nhận được những cuộc tình dang dở của Chương với Quỳnh, cái tình cảm hơn là một người anh của Trâm dành Chương, và theo tôi cũng là cả Kim Dung dành cho Chương. Tình cảm luôn là thứ người ta nặng lòng nhất. Và tất cả mọi thứ đều được nhà văn miêu tả sống động. Và tôi thích tính cách Trâm nhất trong truyện, người con gái tốt bụng, đáng mến, người dám đứng lên bảo vệ lý lẻ của mình. Tôi đã khóc thật sự khi đọc tới đoạn Chương đọc được lá thư Trâm gửi ở chiến trường …

  4. Khánh Linh

    Nguyễn Nhật Ánh, ai cũng biết đây là một nhà văn đại tài của Việt Nam. Những câu chuyện của ông, tình huống thay đổi bất ngờ, khiến cho cả trẻ con lẫn người lớn đều phải bật cười sảng khoái.
    ” Còn chút gì để nhớ ” – một câu hỏi tu từ không cần câu trả lời. Một câu chuyện nhẹ nhàng, dễ thương, lãng mạn mang chút gì đó bồng bột, ngây thơ của tuổi mới lớn. Nguyễn Nhật Ánh như là người từng trải, mang cả tâm hồn và cảm xúc thật vào trong câu chuyện. Chương yêu Quỳnh, Quỳnh cũng thế.. Dù cái tình cảm ấy không đủ lớn để hai người đến được với nhau, nhưng cũng khiến cho người đọc nghẹn ngào suy nghĩ. Tình yêu đúng là chẳng bao giờ dễ dàng.
    Tác phẩm buồn của Nguyễn Nhật Ánh lần này như gióng lên một hồi chuông thức tỉnh tình yêu các đôi lứa trai gái. Nếu yêu nhau thì cần phải cố gắng vượt quá.
    Nguyễn Nhật Ánh chỉ cần vốn từ vựng đơn sơ, giản dị.. nhưng qua ” Còn chút gì để nhớ ” cũng khiến con người ta vấn vương một điều gì đó. Đây tác phẩm tuyệt vời mà các bạn nên tìm mua.

  5. Thiên Thư

    Nếu như những trang sách đầu khiến tôi phải bậc cười về sự ngô nghê ngộ nghĩnh của Chương, cậu sinh viên từ quê lên thành phố học, với cái sự ngớ ngẩn, những cảm xúc mong manh, cảnh vật xa lạ, con người cũng khác thì những trang sau của cuốn sách khiến tôi bùi ngùi mà rơi nước mắt. Đây là truyện đầu tiên của chú Nguyễn Nhật Ánh mà tôi đã đọc, và nó để lại ấn tượng sâu sắc với tôi. Nếu như không lầm, chính nó chính là người dẫn dắt đến các tác phẩm của chú Nguyễn Nhật Ánh.
    Tôi bắt đầu thích sách của chú Nguyễn Nhật Ánh sau khi đọc xong quyển sách này và bắt đầu tiến sâu vào những cuốn sách chữ.
    Thật ý nghĩa.
    Cảm ơn chú Nguyễn Nhật Ánh nhiều lắm.

  6. My Tien

    Còn Chút Gì Để Nhớ và Mắt Biếc là hai tập truyện buồn của Nguyễn Nhật Ánh mà tôi vẫn mãi bị quyến rũ và ám ảnh. Nỗi buồn man mác trong mắt biếc khác với nỗi buồn lắng đọng trong Còn Chút Gì Để Nhớ, nếu Ngạn để lại cho ta sự thương cảm và ái ngại thì Chương lại làm ta thấy chuyện tình buồn trở nên nhẹ nhàng hơn, dù cuối cùng cái đọng lại trong lòng Chương vẫn là sự xa cách vắng lặng não nề và tồn đọng những yêu thương. Sau cuộc tình gửi trao có lẽ còn nhiều thứ để nhớ, nhưng câu hỏi cuối cùng của Chương lại làm ta như trống rỗng, vô hình, một cảm giác vắng vẻ hoài niệm đến ám ảnh…

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button