Gian Truân Chỉ Là Thử Thách

(4 đánh giá của khách hàng)

Một trong những đặc điểm quan trọng làm nên sức hấp dẫn cho tác phẩm ở thể loại tự truyện chính là yếu tố sự thật. Ở tự truyện của mình, Hồ Văn Trung đã trung thành gần như tuyệt đối với yếu tố này khi anh kể chi tiết về cuộc đời mình. Trên nền sự thật đó, người đọc càng khâm phục hơn ý chí và nghị lực của anh.

Danh mục:

Tự truyện Gian Truân Chỉ Là Thử Thách được Hồ Văn Trung kể với giọng điệu chân phương, mộc mạc. Anh vốn không phải là nhà văn nên có cảm giác những câu chuyện được kể bằng gan ruột và bằng tấm lòng của một người con đang tri ân với mảnh đất nơi mình đã sinh ra.

Một trong những đặc điểm quan trọng làm nên sức hấp dẫn cho tác phẩm ở thể loại tự truyện chính là yếu tố sự thật. Ở tự truyện của mình, Hồ Văn Trung đã trung thành gần như tuyệt đối với yếu tố này khi anh kể chi tiết về cuộc đời mình. Trên nền sự thật đó, người đọc càng khâm phục hơn ý chí và nghị lực của anh.

Không “tươi đẹp” như hình dung, cuộc sống những ngày đầu ở Sài Gòn của Hồ Văn Trung lại là chuỗi ngày lang bạt với cái bụng lúc nào cũng trong tình trạng đói meo. Thậm chí có lần vì không chịu nổi, anh đã ngất xỉu trong nhà học trò mà mình đang dạy kèm. Chật vật xoay xở ở Sài Gòn, cùng với sự giúp đỡ của một gia đình cùng quê, Hồ Văn Trung đã ổn định được cuộc sống của mình và tiếp tục học ở trường Đại học Khoa học Sài Gòn. Đây cũng chính là bước ngoặt dẫn anh vào con đường mới, một định hướng mới với bao thăng trầm nổi trôi theo vận nước.

Những năm đầu thập niên 70, khi tình hình trong nước đầy hỗn loạn, tình trạng chiến tranh ngày càng khốc liệt, với tấm lòng yêu nước cũng như bao thanh niên trong thời loạn ấy anh sinh viên Hồ Văn Trung đã dấn thân vào đấu tranh để mong tìm một niềm hòa bình cho đất nước, nhưng không may cuộc đời trôi nổi của anh lại đẩy anh vào tù tội của cả hai chế độ cũ và mớ. Không cam phận, Hồ Văn Trung lại nung nấu ý định đi về miền đất hứa để có một tương lai tươi sáng. Vượt qua những ngày lênh đênh trên biển, có lúc tưởng như đã cận kề cái chết khi gặp sóng dữ, không xác định được phương hướng và đặc biệt là lúc gặp hải tặc. Nhưng vượt qua những gian nan và nguy hiểm, cuối cùng anh và người bạn đời của mình đã được đặt chân lên nước Úc. Hai vợ chồng lại tiếp tục chuỗi ngày vất vả mưu sinh với đầy rẫy thiếu thốn cả về vật chất lẫn tinh thần. Cũng có lúc, anh và người vợ của mình phải chịu cảnh tay trắng khi bị lừa hết tài sản.

Đọc Gian Truân Chỉ Là Thử Thách, người đọc không khỏi ngạc nhiên vì đâu Hồ Văn Trung lại có đủ sức mạnh, ý chí để vượt qua những thử thách, khó khăn mà cuộc đời bày ra cho anh. Để rồi nơi xứ người với hai bàn tay trắng, Hồ Văn Trung đã tự kiến tạo cho mình một gia đình hạnh phúc cùng một sự nghiệp vững vàng và bề thế. Giờ đây, anh đã là ông chủ của tập đoàn Trangs có trụ sở và chi nhánh khắp nơi trên thế giới như: Úc, Mỹ, Anh, Việt Nam, Africa… Một điều đáng quý ở Hồ Văn Trung, ấy là khi đã thành danh ở xứ người, thì anh vẫn không quên Việt Nam – nơi đã cho anh dáng vóc và hình hài. Anh trở về nước với lương tâm, với hoài bão để giúp cải thiện đất nước tốt hơn, nâng cao đời sống người dân và hy vọng họ sẽ tạo ra trên quê hương mình những thay đổi tích cực.

Suy cho cùng, đúng như tên của tự truyện – gian truân cũng chỉ là thử thách. Thành công sẽ đến với những ai biết đứng dậy, tự tìm con đường đi cho mình. Bởi đúng như Hồ Văn Trung viết: “Tôi tin rằng cuộc đời có hai chữ “số phận” và “cơ hội”. Nhưng số phận và cơ hội tốt chỉ mở ra với những người biết tự định đoạt cuộc sống của mình, biết phấn đấu, học hỏi không ngừng để vươn lên. Không ai có cuộc đời hoàn hảo, không ai có thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể quyết định cuộc đời mình. Đừng bao giờ nản chí! Đừng bao giờ buông xuôi! Đừng bao giờ tuyệt vọng! Đừng bao giờ ngừng cố gắng và hy vọng vì chắc chắn thành công sẽ đến với những ai biết tạo ra cơ hội cho chính mình”.

4 đánh giá cho Gian Truân Chỉ Là Thử Thách

  1. Đào Kim Lập

    Tôi thấy rất khó để tìm một cuốn tự truyện hay của một doanh nhân thành đạt, và càng khó hơn nữa khi doanh nhân ấy lại là người Việt. Cuôn sách của chú Hồ Văn Trung đạt được cả 2 điều đó. Tôi bị cuốn hút tôi ngay từ nhưng trang đầu tiên và rồi càng đọc tôi càng cảm phục ý chí và tài năng của chú. Thật đúng với câu nói của một người bạn của chú trong cuốn tự truyên: “Bạn đã vượt qua chính mình”. Tuổi trẻ chúng ta cần phải tích cực học hỏi những tấm gương sáng như chú Hồ Văn Trung, thầy Nguyễn Ngọc Ký, chú Nguyễn Thành Mỹ để ngày càng phát triển bản thân, giúp ích thật nhiều cho xã hội.

  2. Trần Vũ Nguyên

    Cuốn sách được viết với ngôn từ giản dị, rất dễ đọc. Thật sự ko thể dùng 1 ngôn từ nào để miêu tả hết độ ‘đỉnh” của tác giả. Từ một cuộc sống cơ cực nơi làng quê cho đến chủ tịch tập đoàn. Tôi không biết rằng đằng sau thành công đó là bao nhiêu sương máu, đau thương,Nhưng tác giả “đạp đổ” tất cả. Điều mà đáng thán phục nhất ở ông là tư duy tích cực, trong những hoàn cảnh khổ cực nhất ông vẫn vực dậy và mạnh mẽ hơn bao giờ. Giờ tôi mới thấy những điều mà tôi cho rằng rất bi đác, chả là cây đinh gì so với tác giả. Sách cho tôi một động lực mạnh mẽ. Mỗi lần thấy mệt mỏi, nản chí, thiếu động lực, tôi đều nhớ đến ông Trung.

  3. Hoàng Trang

    Em trai mình đã tặng mình cuốn sách này trong khoảng thời gian mình bế tắc nhất: không ước mơ, không đam mê, hoàn toàn lạc lối và mờ mịt về tương lai. Ban đầu mình đọc nó chỉ vì sự trân trọng món quà này, sau rồi cứ thế mà bị cuốn hút. Những dòng tâm huyết của bác Hồ Văn Trung khiến mình một lần lại một lần nghiêm túc tự nhìn nhận lại bản thân. Và từ đó, mình biết thay đổi tích cực hơn, biết nỗ lực, cố gắng hết mình cho hiện tại. “Đừng bao giờ nản chí! Đừng bao giờ buông xuôi! Đừng bao giờ tuyệt vọng! ” Những câu đó luôn lặp đi lặp lại trong tâm trí mình mỗi khi chán nản, giúp mình vực lại tinh thần, vững tâm hơn, có sức mạnh lớn lao hơn bất kì lời động viên nào.

  4. Nguyễn Quang Thuận

    Những trang sách đầu tiên sẽ đưa người đọc trở về những ký ức thân thương nơi miền quê nghèo khó nhưng đầy ắp niềm vui trẻ thơ (bởi đó là hình ảnh gia đình, hình ảnh người mẹ hiền lam lũ một nắng hai sương), tiếp đến là những buồn vui kỷ niệm học trò mà ai đã một thời trải qua chắc chắn sẽ không thể nào quên.

    Tuy nhiên, cuộc sống là sự đan xen giữa các thái cực khác nhau, các mảng màu sáng tối. Như tác giả đã nhận xét, ai sinh ra cũng có trái tim, có những trái tim ngập tràn nhịp đập yêu thương; nhưng cũng có những trái tim nhẫn tâm & tàn bạo trong lớp vỏ bọc nhân văn. Dù vậy, mỗi người mỗi hoàn cảnh, mỗi cuộc sống khác nhau; nên nhìn người ta để phấn đấu chứ không phải để buồn tủi & suy sụp… Nước mắt chỉ có thể giải tỏa nỗi buồn chứ không giải quyết được mọi chuyện.

    Cuốn tự truyện là nguồn động viên to lớn để các bạn trẻ vững bước vào đời (không chỉ dừng lại ở khía cạnh cỗ vũ cho bầu nhiệt huyết tuổi trẻ, ý chí kiên định vững vàng, mà còn thấm đẫm tính nhân sinh & nuôi dưỡng tình thương dành cho gia đình, quê hương, đất nước)

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button