Kasha

(6 đánh giá của khách hàng)

Không đổ đến một giọt máu tanh, không ngây ngấy mùi của tử thi đang phân hủy, câu chuyện trinh thám tỉ mỉ và lạnh lùng này vẫn làm người ta nôn nao vì một thực tế, rằng mỗi con người cô lẻ trong thế giới kim tiền hiện nay, đều có thể thức dậy và nhận ra mình đã biến mất, hoặc soi gương mà không còn nhận ra mặt mũi mình.

Danh mục:

Truyện dân gian Nhật Bản kể rằng, có một loài yêu quái gọi là Kasha, cứ ở đâu có người chết thì nó cưỡi mây đánh sấm bay tới, thấy đã chôn thì nậy bật quan tài, chưa chôn thì thẳng tay cướp xác, để ăn, để bêu, để làm những việc gì mà nó muốn.

Kasha còn có nghĩa là cỗ xe lửa, do âm binh đẩy, lọc cọc, lọc cọc, đưa các linh hồn đến ngục hình mà hành hạ.

Kasha, tiểu thuyết trinh thám của Miyuki Miyabe, kết hợp cả hai ý tưởng này, kể về một thứ yêu quái mang dáng hình đàn bà, chuyên vun xới đời mình trên xác tàn của kẻ khác. Chỉ chăm chăm nhảy vào cỗ xe lửa của thi hài, mà không hay mình đang thay thi hài đến nơi ngục hình chịu tội.

Một đêm tuyết lạnh, một chàng trai trẻ tràn trề yêu thương lâm vào tuyệt vọng, vì vị hôn thê của anh thình lình biến mất, để lại căn hộ trống trải hăng hắc mùi xăng. Cô sinh tháng Chín, với đá phong thủy là ngọc bích, nhưng lại khăng khăng đòi mua nhẫn đính hôn gắn ngọc lục bảo, viên đá ứng với tháng Năm.

Chàng trai đến gặp một cảnh sát đang nghỉ dưỡng bệnh, nhờ ông truy tìm dấu vết người vợ sắp cưới. Mỗi bước lần tìm, họ lại choáng váng vì nhặt được một mảng da phấn bung lở khỏi người cô, rụng lả tả trên mỗi bước chân cô để lại, hé lộ chân diện tăm tối bên trong.

Không đổ đến một giọt máu tanh, không ngây ngấy mùi của tử thi đang phân hủy, câu chuyện trinh thám tỉ mỉ và lạnh lùng này vẫn làm người ta nôn nao vì một thực tế, rằng mỗi con người cô lẻ trong thế giới kim tiền hiện nay, đều có thể thức dậy và nhận ra mình đã biến mất, hoặc soi gương mà không còn nhận ra mặt mũi mình.

Tiểu thuyết này đã được chuyển thể thành hai phiên bản truyền hình của Nhật, vào năm 1994 và 2011 và chuyển thể phiên bản điện ảnh của Hàn vào năm 2012, nhan đề Helpless.

6 đánh giá cho Kasha

  1. Ngo Thuy An

    Thấy bạn bè tôi khá là tranh cãi về cái kết của truyện Kasha. Người thì cho là hay người thì nói là không thõa mãn, rất ức chế. Thế là, không cưỡng lại được sự tò mò, tôi quyết định “cày em nó”. Sau mấy ngày thưởng thức cuối cùng tôi cũng có kết luận của riêng mình: Kasha đúng là 1 quyển sách tuyệt vời, và đối với tôi kết thúc truyện như thế là hoàn hảo nhất, đẹp nhất rồi. Vì sao tôi nói như thế, đó là, câu đố về việc Kyoko làm coi như đã sáng tỏ, có chăng cô ta có phải trả giá về việc làm ác ôn của mình hay không thôi. Tác giả rất đỉnh khi chừa lại phần đó cho người đọc tự viết. Ai thích cô ta hối hận tự thú thì sẽ viết cái kết đó cho mình, ai cảm thấy Kyoko vừa đáng thương vừa đáng ghét thì sẽ viết cho riêng mình một cái kết khác….Nói chung, tôi hài lòng về truyện cũng như kết thúc truyện.
    Ngoài ra, ở truyện này, cái tôi đánh giá cao không phải là tính trinh thám mà là giá trị nhân văn mà truyện mang lại. Qua truyện, khiến tôi suy gẫm rất nhiều về tình người, về lối sống, lối cư xử ở đời, cũng như cách giáo dục trẻ nhỏ hay cách tiết kiệm tiền cũng như sử dụng tiền bạc trong bối cách đất nước ngày càng phát triển, tăng trưởng kinh tế.
    Tuy câu truyện lấy bối cảnh những năm cuối thập niên 80 đầu thập niên 90 ở Nhật nhưng chẳng khác gì bối cảnh xã hội, tình hình phát triển kinh tế ở VN giai đoạn này.
    Sau khi gấp sách lại, là một tiếng thở dài bùi ngùi, “ôi trời ơi, nước người ta phát triển quá rồi, bản thân mình phải cố gắng hơn nữa mới được….”

  2. Trần Minh Châu

    Một cái nhìn gây ấn tượng sâu sắc về xã hội Nhật Bản, kinh tế (sự phát triển của việc cho vay tín dụng trong một số trường hợp cá biệt), văn hóa và hơn thế nữa ở thập kỉ 90s.
    Miyuki Miyabe đã kể câu chuyện vô cùng thực tế (mà không khiến tác phẩm trở nên nặng nề hoặc nhạt nhẽo) về một cô gái cố gắng biến mất và người cảnh sát đang trong thời gian nghỉ dưỡng cố gắng tìm kiếm cô ta. Dẫn dắt trôi chảy khiến tôi không dễ dàng dứt ra khỏi mạch truyện.
    Đối với tôi, cuốn sách đáng bỏ thời gian ra để đọc và cho đến cuối cùng hơn bốn trăm trang sách vẫn còn là chưa đủ.

  3. T T Hương Quỳnh

    Nhìn vào thể loại và lời dẫn của Kasha khiến tôi cứ tưởng truyện sẽ có nhiều chi tiết ly kỳ, huyền bí và tâm linh. Nhưng không, truyện lại rất thực tế, thực tế đến phũ phàng. Thế giới của Kasha là nơi con người bị ràng buộc, bị chi phối rất nhiều bởi cái nhìn của xã hội, và ở đó, người ta có thể làm mọi thứ, thậm chí là hãm hại rồi đội lốt người khác nhằm quên đi quá khứ của chính mình và bắt đầu cuộc đời mới. Thế nhưng, lưới trời lồng lộng, không tội ác nào có thể che giấu mãi và kẻ thủ ác sớm muộn cũng phải chịu sự trừng phạt đích đáng.

    Đọc truyện cảm thấy vừa ghét vừa thương Kyoko, cô luôn muốn quên đi cái quá khứ tăm tối trước kia, muốn làm lại cuộc đời, điều đó không xấu nhưng cách thức cô chọn lại hoàn toàn sai lầm, nó khiến cô chỉ ngày càng lún sâu vào vũng bùn, vào tội ác không bao giờ xóa sạch. Nếu muốn trách, chỉ có thể trách cuộc đời có quá nhiều bất công.

    Truyện có nội dung lạ, là sự kết hợp độc đáo giữa hiện thực và truyền thuyết, mang đến cho người đọc rất nhiều bất ngờ. Điểm trừ duy nhất ở đây là truyện hơi dài dòng, quá trình phá án nhắc quá nhiều đến kinh tế, tài chính nên dễ gây nhàm chán. Nhưng dù sao, đây vẫn là một tác phẩm trinh thám rất hay.

  4. Vũ Quốc Anh

    Cuốn sách này không có sự độc đáo và hấp dẫn của Tokyo Hoàng Đạo Án hay sự ám ảnh của Bạch Dạ Hành, cũng không hề ma mị tâm linh như phần giới thiệu, nó chỉ là một cuộc điều tra thuần túy mang lại cái nhìn mới về xã hội Nhật thời bấy giờ.
    Nói chung là 1 câu chuyện hay, nó đề cập đến sự thiếu công bằng, bế tắc của xã hội đã tác động xấu lên con người, sinh ra những ý nghĩ lệch lạc. Tuy nhiên cách tác giả cố ý diễn giải câu chuyện một cách mập mờ, gượng ép biến câu chuyện hư cấu thành một sự thật nào đó theo ý của tác giả, cộng thêm cái kết khiến mình khá ức chế.
    Bù lại được cái bìa khá đẹp, tuy nó chẳng liên quan gì tới nội dung.

  5. Trần Phượng

    Ban đầu mình đã hơi chợn khi đọc “Kasha”, bởi sự bí ẩn càng đi sâu càng mờ ảo của các vụ án, nhưng rồi mình đã bị cuốn hút bởi trong những vụ án có sự xuất hiện của Luật sư. Tác giả xây dựng câu chuyện như không có sự sắp đặt mà hoàn toàn theo ngẫu hứng, nhưng đã tạo nên những nút thắt – mở gay cấn trong truyện. Cái kết của các nhân vật – cũng là cái kết mà mỗi nhân vật tự lựa chọn cho mình.Từ tác phẩm này, mỗi người đọc đều có thể rút ra cho mình bài học về cách xử sự, cách sống trong hoàn cảnh xã hội hiện nay. Và đặc biệt, cuốn sách được thiết kế bìa cực kỳ ấn tượng có thẩ hấp dẫn và gây ấn tượng mạnh với bất kỳ ai lần đầu nhìn thấy.

  6. Hồ Ngọc Phương Thảo

    Lúc đầu mình nghĩ đây là truyện kinh dị cơ, nhưng đọc rồi mới biết đây là truyện trinh thám. Nội dung khá hay, đọc hết cả truyện thì thấy ý nghĩa, đúng chất văn học Nhật bản.Có điều mạch truyện không quá kịch tính, lối dẫn dắt câu chuyện của tác giả lại khá từ tốn, khiến trong lúc đọc hơi chán chút, lại có nhiều những chú giải dài dòng quá về gì mà luật tuyên bố phá sản, rồi thời kì thẻ tín dụng. Kết thúc truyện là kết thúc mở, có thể tạm coi là được. Bìa khá đẹp nhưng mình thấy tựa sách chả liên quan tới nội dung lắm hay sao ấy.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button