Lời Chia Tay Đẹp Nhất Thế Gian

(5 đánh giá của khách hàng)

Căn bệnh của người mẹ cũng khiến cho các thành viên trong gia định nhận ra một điều rằng họ quá vô tâm, thờ ơ với bà trong suốt bao năm qua. Cũng qua đó họ nhận ra rằng bà là người đáng trân quý biết bao nhiêu.

Danh mục:

Lời Chia Tay Đẹp Nhất Thế Gian – cuốn sách biểu thượng về tình cảm gia đình, kiệt tác lay động trái tim của biết bao thế hệ người Hàn Quốc trong suốt 22 năm qua.

Lời chia tay đẹp nhất thế gian là câu chuyện kể về một người mẹ chịu thương chịu khó. Trong một lần đi kiểm tra sức khỏe bà phát hiện ra mình mắc bệnh ung thư, lúc đầu bà không dám tin là mình đã bị ung thư bởi vì nếu điều đó xảy ra thì những ước mơ mà bà như xây cất căn nhà mới, lo chuyện đại học cho cậu con út sẽ bị dở dang. Cuộc sống của bà thậm chí còn không cho phép có thời gian để mà bi quan. Bà vốn là một người mẹ nội trợ tốt bụng, bà dành cả tuổi thanh xuân của mình để chăm sóc cho gia đình, chồng con và người mẹ chồng bị mắc hội chứng mất trí.

Căn bệnh của người mẹ cũng khiến cho các thành viên trong gia định nhận ra một điều rằng họ quá vô tâm, thờ ơ với bà trong suốt bao năm qua. Cũng qua đó họ nhận ra rằng bà là người đáng trân quý biết bao nhiêu.

Lời chia tay đẹp nhất thế gian cũng chính là lời tri ân cuối cùng mà tác giả gửi đến người mẹ quá cố của mình, là bài ca viết dâng tặng người kính yêu.

5 đánh giá cho Lời Chia Tay Đẹp Nhất Thế Gian

  1. Lê Thị Yến VY

    “Thật kì lạ khi còn trên đời, mẹ chỉ đơn giản là mẹ thôi. Chẳng có gì hơn. Thế nhưng khi bà qua đời, tôi bỗng có suy nghĩ rằng bà là cả cuộc đời của mình.”
    Đây là một câu chuyện cảm động về tình cảm gia đình, phải chăng khi biết rằng người mẹ, người vợ duy nhất trên cõi đời sẽ phải ra đi nên ai cũng nuối tiếc?. Có những điều rồi đây ta lại hối hận, bắt gặp mình là đứa con nào trong trang sách hay đơn thuần bắt gặp hoàn cảnh của chính mình trong từ câu chữ trong cuốn sách này. Lời cáu gắt, khó chịu đôi lúc thật dễ thốt ra còn lời yêu thương không phải vì ta kiệm lời mà đơn thuần chỉ vì nó là điều rất đặc biệt nên ta cứ mặc định nó là điều khó nói ra lời.
    Cái chết tưởng chừng là sự gay gắt nhất của tạo hóa nhưng đâu đó cũng là sự chờ đợi và hi vọng của ai đó, cũng như những điều có thể hành động trước khi hối hận. Mẹ vẫn sẽ là mẹ, là người đáng trân trọng biết bao dù lời yêu thương có khó nói đến bao nhiêu đi chăng nữa, nhưng hãy đừng xem mẹ là điều bình thường để rồi khi nhận thức rõ lại hối hận bao nhiêu. Cuốn sách hấp dẫn đến những trang cuối cùng ^.^

  2. Đinh Thu

    Thực sự là lâu lắm rồi mình mới đọc được một cuốn sách về tình cảm gia đình hay đến như vậy. Cuốn sách đã lấy đi rất nhiều nước mắt của mình và mang tới rất nhiều cảm xúc, đúng là 1 cuốn sách về biểu tượng gia đình mà ai cũng nên đọc 1 lần. Những ai dù có còn mẹ hay không thì đều nên đọc 1 lần, cuốn sách rất đáng đồng tiền mình bỏ ra.
    Mà thấy bảo đây là cuốn sách mà bất cứ người con Hàn Quốc nào cũng đều đọc qua suốt 22 năm qua

  3. Long

    Gấp lại trang cuối cùng của cuốn sách , thở dài một tiếng trong sự lẫn lộn của từng cũng bậc cảm xúc. Tưởng như kéo dài đến miên man, như một cơn sóng lòng ồ ạt, thực sự cuốn sách đã đụng chạm tới tận đáy lòng, chạm vào từng huyết mạch , thớ thịt và xương tủy về tình mẹ bao la biển trời.
    Lời chia tay đẹp nhất thế gian, nhắc nhở những tâm tình nhẹ nhàng và sâu lắng. Cả cuốn sách mình không nhớ nổi mình đã khóc nhiều như thế nào và đến tận trang cuối cùng cũng làm mình bật khóc vì xúc động. Có ai đó nói rằng : Gia đình là tế bào của xã hội, mỗi thành viên trong gia đình là sự gắn kết bởi dòng máu thiêng liêng cao quý trong thân thể quý báu mà cha mẹ ban tặng. Chúng ta – những người trong gia đình nhỏ bé nói riêng và những gia đình trong xã hội nói chung. Đều chỉ gặp nhau một lần duy nhất ở kiếp này. Vậy tại sao , ta lại không dâng hiến, hi sinh, nâng niu, trân trọng từng khoảnh khắc tưởng như quá đỗi bình thường. Nhưng lại ẩn chứa một nỗi niềm sâu lắng. Gia đình còn đầm ấm, còn đẹp nhất là khi vẫn có dáng hình, giọng nói, cử chỉ , việc làm và bàn tay mẹ sưởi ấm căn nhà nhỏ, nơi ta trở về sau những ngày mệt mỏi.
    Ai đọc cuốn sách, cũng ngỡ ngàng vì bản thân bấy lâu nay , lớn lên, học hành, trưởng thành, vấp ngã…giữa dòng đời xô đẩy của cuộc sống. Ta vô hình chung ” nhận” của mẹ như một lẽ thường tình, vốn có. Và- chỉ khi bất giác một khoảnh khắc, giây phút, gianh giới giữa sự ” cho” và ” nhận” thiếu hụt ta mới thấy nó trân quý biết nhường nào. Hai người con trong câu chuyện ,cũng sẽ giống với bất cứ chúng ta – vô tình bị dòng chảy bộn bề cuốn vào để rồi ” lạc” mất thứ tình cảm huyết mạch trôn vùi dưới đáy lòng. Cơn sóng lòng chỉ dâng lên làm bừng tỉnh ta khi ta không còn được ” nhận” như mẹ vốn đã làm cho ta suốt bao nhiêu tháng năm….
    28 tuổi, tôi biết mình chưa thực sự trưởng thành, tôi vẫn mãi là đứa con bé bỏng, cần sự che chở, bảo vệ, nhắc nhở từ phương trời cách biệt của mẹ. Mẹ dặn làm cái này, cái kia, không được, cái kia không được. Đâu ai biết sau khi ngắt điện thoại, mẹ lại thở dài não nề rằng không biết đứa con của mình liệu có làm những gì mình đã dặn. Đó là thứ tình cảm tôi nói riêng, tất cả chúng ta đều bắt gặp trong đời hàng ngày từ mẹ. Tôi bật khóc khi đọc sách là bởi vì tôi thấy mình chưa làm tròn bổn phận chữ Hiếu.
    Mẹ từng nói rằng : ” Một mẹ nuôi được 10 con, nhưng 10 con không nuôi nổi một mẹ”. Vâng, dù con có trăm ngàn lần bù đắp, trăm ngàn lần chịu đựng vất vả thiếu thốn…, cho dù con có làm tất cả mọi thứ đi chăng nữa. Cũng không bao giờ con có thể hiểu hết trọn vẹn của câu : Mẹ không đói/ Mẹ không đau/ Mẹ không mệt/ Mẹ không thích /… Mẹ – tất cả là sự phủ nhận để cho con được hạnh phúc tràn đầy , viên mãn, mãi nở nụ cười hạnh phúc nhất. Đó là điều mẹ thực sự cần ở cuộc đời này……

  4. Phạm Trọng Vượng

    Không hiểu sao một tác phẩm hay và cảm động như này lại được ít đánh giá từ mọi người. Đọc câu truyện như thấy đc bản thân mình trong tác phẩm,, yêu và thương mẹ mình nhiều hơn, thấy được sự hi sinh bản thân vì chồng vì con đén tận cùng.. Qua câu chuyện, mình nhận ra được nhiều bài học, quan tâm hơn đến người thân mình khi còn có thể…

  5. Minh Hiếu

    Câu chuyện thật nhẹ nhàng, với mình hay nhất là thông điệp của tác giả về “cái chết” hơn cả một câu chuyện về tình cảm gia đình, góc nhìn của tác giả về “cái chết” đem lại cho người trẻ như mình rất nhiều suy nghĩ, cái chết trong truyện cứ đến nhẹ nhàng, dửng dưng, âm ỉ, ẩn hiện qua nụ cười của người mẹ xen kẽ những cơn đau dồn dập, người mẹ vẫn cười vẫn bao dung vẫn dành tình yêu thương bao la cho cả gia đình cho tới tận ngày bà mất đi, sự ra đi của bà vừa đau thương vừa ám ảnh, ám ảnh với tất cả những người thân trong gia đình vì sự vô tâm của mình, cuối truyện tác giả đã định nghĩa cái chết chính là sự chia ly tàn khốc nhất thế gian…
    Ngày mình sinh ra là ngày mình khóc còn cả thế giới cười, người mẹ trong truyện đã sống một cuộc đời để những người yêu thương bà phải than khóc khi bà ra đi còn bà thì mỉm cười bước qua thế giới bên kia, nụ cười của bà ở cuối truyện cứ ám ảnh mãi, nó vừa nhẹ nhàng, an yên, nhưng cũng thoảng chốc chút luyến lưu tiếc nuối với gia đình khi bà không còn ở đây nữa, lo cho người mẹ chồng đãng trí, lo cho con gái vụng về, cho con trai chưa đậu ĐH, lo cho chồng,…mẹ chỉ có một nhưng đã dang tay ra mà lo lắng cho tất thảy gia đình trong suốt cả cuộc đời của mẹ
    Mình đã đọc một vài tác phẩm viết về cái chết, nhưng chưa ở đâu cái chết nó được miêu tả nhẹ nhàng nhưng xót xa tới vậy!!

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button