Mụ Ghẻ

(5 đánh giá của khách hàng)

Bằng sự cam chịu, hết mình, cuối cùng Du cũng đã chiếm được cảm tình từ cô con gái riêng của chồng. Hơn hết, Du còn sẵn sàng trở về quê hương sau gần hai mươi năm chối bỏ trong sự mù quáng của cuộc trốn chạy xuất phát từ lòng ích kỉ, bồng bột, non dại ở tuổi mười một năm ấy.

Danh mục:

Du mất mẹ khi cô chưa đầy một tuổi. Năm cô lên mười, bố Hà cưới dì Hạnh, và Du có được một người mẹ kế. Mặc dù dì Hạnh hết mực yêu thương và chăm sóc Du, nhưng với bí mật về sự ra đi của mẹ Du, cô đã chối đẩy tình cảm đó và cho rằng, bố Hà đã không còn yêu thương và chờ đợi mẹ Du quay trở về. Trong mắt Du, dì Hạnh là một mụ ghẻ.

Năm Du hai mươi sáu tuổi, gạt bỏ nỗi đau từ cậu Tư cũng như mối tình đầu gây ra, Du quyết tâm lập gia đình cùng một doanh nhân thành đạt tên Viễn – nhưng trớ trêu thay – chấp nhận cuộc hôn nhân này, đồng nghĩa với việc, Du trở thành mẹ kế của đứa con gái mười bốn tuổi, tên Giang.

Và bi kịch bắt đầu xảy ra bằng các cuộc chiến tranh giữa Du và Giang khi trong mắt của con bé, Du cũng giống hệt như một mụ ghẻ, một người giúp việc, không hơn.

Bằng sự cam chịu, hết mình, cuối cùng Du cũng đã chiếm được cảm tình từ cô con gái riêng của chồng. Hơn hết, Du còn sẵn sàng trở về quê hương sau gần hai mươi năm chối bỏ trong sự mù quáng của cuộc trốn chạy xuất phát từ lòng ích kỉ, bồng bột, non dại ở tuổi mười một năm ấy.

5 đánh giá cho Mụ Ghẻ

  1. Vũ Hữu Mạnh

    Đây là lần đầu tiên tôi đọc tác phẩm của LÂM PHƯƠNG LAM. Lối viết nhẹ nhàng, trong sáng mặc dù cốt truyện có những diễn biến éo le.
    Truyện kể về cuộc đời của người đã từng là con chồng, giờ thành mẹ ghẻ. Tác phẩm cho cái nhận khác biệt về suy nghĩ mẹ ghẻ con chồng theo quan điểm trước đây, thấu hiểu nỗi lòng của người phụ nữ khi kết hôn với người đàn ông đã từng có vợ và con riêng. Và cuối cùng, cuộc đời sẽ luôn mỉm cười với những tình yêu chân thành, tình cảm vị tha, và một kết cuộc đẹp.
    Tác phẩm sẽ hoàn thiện hơn nữa nếu không có những sơ suất nhỏ trong lỗi đánh máy, ghi nhầm tên nhân vật. Nên đọc và cảm nhận.

  2. Lâm Thạch Thảo

    Với cá nhân tôi, rõ ràng MỤ GHẺ là một bước tiến của Lâm Phương Lam. Vẫn ngôn từ rắn rỏi nhưng rất dịu dàng, vẫn những pha hành hạ nhân vật đến đáng thương nhưng rất tình người, vẫn những định kiến dành cho nhau nhưng trong trái tim người ấy lại giữ một vị trí quan trọng, vẫn những hoàn cảnh khắc nghiệt của cuộc đời nhưng sự sống vẫn sinh sôi và bừng sáng.
    Tôi cũng thích tên thân mật mà tác giả hay chia sẻ trên trang cá nhân, gọi tác phẩm là “bé Mụ”, rõ ràng, tác phẩm là đứa con tâm huyết mà tác giả dành cho, và với cá nhân là người đọc, tôi nhận định, MỤ GHẺ đã chinh phục được một người kĩ tính, khó đọc, chọn lọc tác phẩm (nhất là văn học Việt Nam ở giai đoạn mà người người đều viết như hiện nay).
    Kết thúc tác phẩm, không có nghĩa là tôi không suy nghĩ về nó nữa. Cuốn sách cho tôi nhin cuộc đời qua lăng kính không vẹn toàn nhưng hình ảnh đổ lại rất tình người, rất đáng suy ngẫm: ở đó có tuổi thơ, tình yêu đầu tiên trong trẻo, sự bồng bột, vấp ngã, chấp nhận, đứng lên.
    Cảm ơn tác giả. Cảm ơn “bé Mụ”

  3. Phan Trang Lê

    Biết đến chị Lâm Phương Lam qua những câu chuyện được đăng trên chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống của báo 24h. Từ những ngày truyện của chị chỉ xuất hiện từng phần vào 7h sáng hàng ngày cho đến hiện tại khi những tác phẩm của chị đã được in thành sách. Chủ đề truyện của chị không mới nhưng ngôn từ, cách dẫn dắt và tình huống truyện thì vẫn có một nét riêng. Tự nhiên, gần gũi mà sâu sắc đôi khi rất sâu cay, độc giả đọc cười đấy rồi lại khóc ngay được… “Mụ ghẻ” hấp dẫn người đọc ngay từ cái tên, từ bìa truyện, từ mùi thơm của giấy. Mụ ghẻ hấp dẫn độc giả bởi những thiệt thòi, mất mát của Du, sự cố gắng, hi sinh của dì Hạnh. Đọc Mụ ghẻ bạn sẽ hiểu hơn về số phận của người phụ nữ, về những mảnh đời, số phận trong cuộc sống này. Truyện của chị Lam luôn gây cho người đọc bất ngờ, thậm chí đến khi gấp sách lại người ta vẫn bị ám ảnh bởi những bởi câu chuyện mình vừa đọc xong.
    Cám ơn chị Lam nhé, mong rằng trong tương lai chị sẽ có nhiều tác phẩm hơn nữa, không chỉ thỏa mãn đam mê của chị mà còn truyền niềm yêu thích viết lách đến những độc giả như em. Chúc cho bé Mụ và những đứa con tinh thần của chị sẽ được thật nhiều độc giả đón nhận và yêu nhiều hơn!!!

  4. Hikaru No Go

    Tác phẩm này theo mình là hay nhất trong số các tác phẩm từng xuất bản của chị. Cốt truyện nghe qua cứ tưởng là cũ, không mới, nhưng thực ra lại có rất nhiều điểm hay và sâu sắc. Mẹ ghẻ – con chồng thời nay không còn gắn liền với những định kiến xã hội cũ kĩ nữa. Có thể nói đây là 1 quyển truyện cổ tích thời hiện đại. Văn phong của tác giả cũng giản dị và gần gũi hơn (mình rất dị ứng văn phong trong quyển Say đắm) Mong chờ các tác phẩm tiếp theo của chị!

  5. Thiên Thiên

    Quyển này hoàn toàn khác những truyện Việt Nam trước đây mình từng đọc. Không màu mè, không đi theo hướng ngôn tình hay ảo tưởng mà trái lại, nó rất chân thực và xúc động. Motip mẹ ghẻ con chồng được tác giả lồng ghép khéo léo, khiến câu chuyện thu hút thực sự. Những diễn biến tâm lý của Du rất hay, mình rất thích đọc. Duy chỉ có điều không thích là cái bìa không được đẹp và không liên quan lắm đến nội dung truyện. Quả thực đây là một trong những truyện Việt hiếm hoi mà mình muốn giữ lại trên giá sách ở nhà.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button