Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng

(5 đánh giá của khách hàng)

Chỉ là bát mì mà đựng đầy tình yêu của con người xa quê. Mỗi tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh đều mang trong mình bóng hình của mảnh đất Quảng Nam. Đó là cái quán ăn Đo Đo trong ” quán gò đi lên”, những khu rừng thơ mộng ở Bình Quế trong ” Mắt Biếc ” ; Bình Tú trong ” Đi qua hoa cúc ” ; Bình Trung trong Hạ Đỏ,… Tạp văn này là cái nhìn của ông về đủ thứ tạp nham trên đời. Từ chuyện tình cảm, chợ búa đến phim võ thuật, world cup,… Giản dị, gần gũi, đầy khám phá bất ngờ, và lối viết hóm hỉnh, cuốn sách trở nên đầy thú vị và hấp dẫn

Danh mục:

“Tạp văn của Nguyễn Nhật Ánh không chỉ luận bàn về mì Quảng. Anh nói đủ mọi thứ trên trời dưới bể. Từ món ăn đến thư pháp, từ sân khấu đến điện ảnh, từ chuyện ở nhà đến chuyện cơ quan, từ chuyện siêu thị đến chuyện phố xá, từ chuyện Sài Gòn đến chuyện miền Tây… Anh luận bàn đủ thứ: từ lớn đến nhỏ, từ đồ giả đến cuộc náo loạn Hollywood, từ quạt Cophaco đến quạt Ba Tiêu… Anh cũng thích đủ mọi thứ: từ thú đọc quảng cáo đến nghe cải lương bên sông Tiền, từ xem bóng đá đến ngắm hoa đào trong tranh, rồi “chat”… Rồi buồn và nuối tiếc những kỷ niệm xưa như Chia tay buổi chiều, Sách của một thời, Buồn gì đâu…

Anh trò chuyện với đủ mọi người: từ gã họ Đỗ ở báo Sài Gòn Tiếp Thị đến các bạn đọc nhí của tờ Mực Tím, từ chị trông giữ xe đến những người hàng xóm, bà cụ bán nước, từ cô con gái nhỏ trong nhà đến những em bé chẳng hề quen… lang thang trong những kiếp người… Đọc hết, mới thấy một Nguyễn Nhật Ánh thật ân tình và tỉ mỉ. Hóa ra những cuộc trò chuyện của anh cứ tưởng là tầm phào thế mà đầy triết lý. Anh không bàng quan, không thờ ơ với cuộc sống mà nặng lòng với hết thảy. Sau mỗi cuộc chuyện trò, cho dù đó là cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, bao giờ anh cũng phát hiện ra một điều gì đấy – cái điều mà chính anh cũng thấy bất ngờ, thú vị.”

5 đánh giá cho Người Quảng Đi Ăn Mì Quảng

  1. Hà Vi

    Mình từ xưa đã là fan của bác Nguyễn Nhật Ánh, từ cái thời cả đám tranh nhau mượn những quyển truyện nhỏ nhỏ tím vàng của bác rồi. Nhưng không hiểu sao bây giờ đọc lại truyện của Nguyễn Nhật Ánh mình lại có cảm giác khác xưa rất nhiều và cảm thấy chúng không còn đủ hấp dẫn mình nữa, ví như cuốn “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” vậy, mình rất khó để đọc hết cuốn sách. Vì thế nên mình đã không chắc chắn khi đặt mua cuốn sách này. Nhưng với “Người Quảng đi ăn mì quảng” lại khác. Nó là một cuốn tản văn với hương vị khác lạ hơn, cuốn sách nói về cuộc sống và những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống của bác ở xứ Quảng nói riêng. Mình ấn tượng nhất là bìa của tác phẩm, rất lạ và cuốn hút.

  2. Quỳnhh Hương

    Đây là lần đầu mình đọc tạp văn, tạp văn của chú Ánh đem lại cho ta một cảm giác mới lạ, như thử nghiệm một trò chơi mê hồn đến bất ngờ, mỗi trang văn, mỗi câu chuyện lại gởi gắm nhiều trăn trở và suy tư, đọc xong một câu chuyện của chú Ánh ta lại thêm một lần thở dài và suy ngẫm, về người, về đời. Từ chuyện đọc sách, chuyện ăn mì Quảng của người Quảng, chuyện cái quạt đến cả những chuyện đá bóng, quyền cước trong phim Hồng Kông,… ta tưởng chừng như những chuyện đơn giản lại hoá ra phải suy nghĩ nhiều đến thế…

  3. Nguyễn Thành An

    Mình từng nghe nói có 1 tác giả nhận xét là trong giới văn đàn hiện nay chỉ có mình chú Nguyễn Nhật Ánh là có thể sống khỏe với nghề viết văn ( nghe cũng mấy năm rồi, giờ thì không biết có thêm ai không ? chứ khi mình đọc tác phẩm này của chú thì mình cho rằng nhận xét này hoàn toàn chính xác và nhiều người cuồng các tác phẩm của chú như vậy). Khi đọc tác phẩm của chú, cháu có thể thấy được chất dí dỏm qua từng câu chuyện, câu chữ… Cách hành văn của chú rất mượt mà, thu hút người đọc, dù đã qua lứa tuổi dành cho độc giả tác phẩm này rồi. Qua các tạp văn này, chú Nguyễn Nhật Ánh dường như gửi gắm tâm tư vào các vấn đề xã hội (một điều mà ở các tác phẩm khác của chú dường như không có) từ đồ giả, “bà đi siêu thị”.. đến quạt Cophaco, những mùa Worldcup có thể thấy rõ điều đó. Vài lời cuối, thì mượn hình ảnh tô mì của tác phẩm có thể nhận xét tác phẩm này giống như một tô mì đầy đủ hương, vị, sắc. Một tác phẩm rất đáng đồng tiền bát gạo bỏ ra. Một tác phẩm thành công nữa dành cho lứa tuổi teen của chú Nguyễn Nhật Ánh. Đánh giá 4 sao.

  4. Trần Minh Thúy

    Cuốn sách này không dành nhiều chỗ cho tình cảm nhớ quê hương của người con xa xứ nữa mà thay vào đó bác Ánh đã góp nhặt những câu chuyện nhức nhối trong đời sống hằng ngày, viết lại qua giọng văn hóm hỉnh, nhẹ nhàng của mình, khiến người đọc bật cười đó nhưng rồi suy ngẫm đó, không phản ứng quá gay gắt nhưng đủ để độc giá trầm tư suy nghĩa. Trong cuốn sách này còn ghi lại một vài kỉ niệm đáng yêu của các cuốn sách trước đây như Kính vạn hoa,…. Chất lượng in tốt.

  5. Ngô Thanh Tùng

    Nguyễn Nhật Ánh đã quá nổi tiếng trên văn đàn Việt Nam với những truyện ngắn, truyện dài dành cho thiếu nhi rất được đông đảo bạn đọc đón chờ. Nguyễn Nhật Ánh vẫn đều đặn ra sách mới hàng năm mà thương hiệu sách Nguyễn Nhật Ánh của ông không khi nào có dấu hiệu giảm nhiệt. Và với cuốn sách tạp văn này, chúng ta sẽ có thêm một góc nhìn khác về tác giả, để hiểu hơn về cách nhìn nhận cuộc sống từ nhà văn rất được bạn nhỏ và cả người lớn yêu thích này. Những bài viết trong cuốn sách này đều gần gũi với đời sống và rất giản dị, thân thuộc. giúp ta suy ngẫm và chiêm nghiệm được rất nhiều điều.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button