Người Trộm Bóng

(5 đánh giá của khách hàng)

Một cậu bé có tuổi thơ chẳng mấy yên bình ở một vùng ngoại ô heo hút, bởi qua những lần cầu cứu hay trút bầu tâm sự, chúng đã trở thành bạn bè thân thiết của cậu từ lúc nào không hay.

Năm tháng trôi qua, cậu bé ngày nào đã trở thành sinh viên trường Y, những cái bóng lại song hành cùng cậu trong từng bước thăng trầm của cuộc sống, sự nghiệp và cả… TÌNH YÊU. Và lần này, những rắc rối thực sự mới bắt đầu lộ diện…

Danh mục:

Những cái bóng có thể tiết lộ điều gì về chủ nhân của nó?

Câu trả lời chỉ có thể đến từ Người trộm bóng – một cậu bé có tuổi thơ chẳng mấy yên bình ở một vùng ngoại ô heo hút, bởi qua những lần cầu cứu hay trút bầu tâm sự, chúng đã trở thành bạn bè thân thiết của cậu từ lúc nào không hay.

Năm tháng trôi qua, cậu bé ngày nào đã trở thành sinh viên trường Y, những cái bóng lại song hành cùng cậu trong từng bước thăng trầm của cuộc sống, sự nghiệp và cả… TÌNH YÊU. Và lần này, những rắc rối thực sự mới bắt đầu lộ diện…

Hài hước, dịu dàng mà thấm thía, Người trộm bóng đích thực là một câu chuyện tình yêu được Marc Levy viết ở số nhiều.

5 đánh giá cho Người Trộm Bóng

  1. Dung Dung

    “Những câu chuyện, những bí mật của chúng ta, hãy giữ thật sâu… Vì biết đâu, một ngày nào đó, sẽ có người lấy trộm đi chiếc bóng của bạn và cả những bí mật bạn đang cố giữ…”.

    Đọc văn của Marc Levy, bao giờ cũng để lại cho tôi một sự thích thú. Những tâm sự sâu lắng từ chiếc bóng (hay chính chủ nhân của nó) luôn thật ngọt ngào, và dịu dàng. Hay một tình yêu từ thưở bé mà sâu sắc đến lạ…

    Những chiếc bóng…hãy cẩn thận với ” Người trộm bóng”.

  2. Nguyễn Uyên

    Một tác phẩm xứng tầm với ngòi bút của Marc Levy.Ông có sự tưởng tượng quá sức sâu rộng và tuyệt vời đến nỗi người đọc không biết mình bị lừa bởi những con chữ do ông tạo nên.Cậu bé cô độc đã lớn lên thành một vị bác sĩ chững chạc,thành đạt với những bí ẩn khuất sau khuôn mặt điển trai,chuyện về cái bóng,về cô bạn gái bên bờ biển năm nào.Tất cả đã vực dậy một con người,tái tạo một cuộc sống.Tất cả giờ đây dù chỉ còn là kí ức nhưng con người đó vẫn còn nhớ như in sự việc như chừng chỉ mới vừa xảy ra.tác phẩm là một tyhành công trong trí tưởng tượng phong phú và tài hoa của Marc.Cảm ơn ông!

  3. Crescent 1979

    Mình vốn nghĩ Marc viết truyện phù hợp cho số đông, đáp ứng những thị hiếu của số đông người đọc, như truyện thừơng có những gia vị: lãng mạn, tình cảm, hơi siêu thực để khiến người ta tạm quên được mặt trái của cuộc sống, để thấy rõ nét hơn những mặt tích cực.

    Mua Ngừơi trộm bóng cũng là tình cờ, nhưng đọc lại làm mình thêm 1 lần yêu mến tác phẩm của Marc.

    Người trộm bóng “trộm” mất 1 buổi tối và nửa buổi sáng tiếp theo, cho mình sự bâng khuâng về tình người, đặc biệt là tình mẹ, tình gia đình và tình bạn.

    Tình mẹ trong Người trộm bóng làm mình hơi.. xấu hổ, vì sao mình lại thấy ngại ngùng khi thể hiện tình cảm với mẹ chứ không tự nhiên và trìu mến như 2 mẹ con đó ?

    Những mối quan hệ trong truyện đầy nhân văn, tốt và yêu thương nhau sâu sắc, làm mình thấy sao mình lại cứ sống nguyên tắc, khép mình như thế ? thế là ngay lập tức mình gọi điện cho mẹ mình, hỏi thăm ngay và tự hứa sẽ quan tâm nhiều hơn đến mẹ, đến gia đình, và lắng nghe trẻ con nhiều hơn nữa.

  4. Neko Eru

    Cuốn sách như một bản nhạc không lời, len lỏi bên tai những giai điệu êm dịu của tình bạn, tình thân, tình yêu. Nhân vật “tôi” thì như một nột nhạc sáng nhất, cứ réo rắt mãi trong tâm tưởng người nghe với những xúc cảm không tên, mơ hồ mà khiến ta ứa nước mắt.

    Tôi ít đọc tác phẩm của Marc Levy, tất nhiên không phải bởi văn ông không hay, mà chỉ đơn giản là tôi không hợp lắm giọng văn đó. Vốn liếng của tôi về ông chỉ là “Nếu em không phải là giấc mơ” và “Người trộm bóng”. Nhưng “Người trôm bóng” lại là tác phẩm đem tôi đến với ông. Bởi tôi thích những tác phẩm đơn giản, nhẹ nhàng mà sâu sắc, đầy ám ảnh. Tôi thích cách Marc Levy viết về tình yêu, tình cảm gia đình, tình bạn bè, tình yêu cuộc sống song song với nhau vì ta vẫn biết trong cuộc sống chẳng thể tách bỏ chúng ra khỏi nhau. Tôi đã rơi nước mắt khi đọc nó, câu truyện giản dị, không đặc sắc nhưng lại đặc biệt bởi những khoảnh khắc xúc động của tình thân, tình yêu, tình bạn. Tôi đã thấy đâu đó một hình ảnh phản chiếu của mình- cái bóng của mình trong nhân vật “tôi”.

    Gấp quyển sách lại, tôi chỉ muốn cảm ơn em, cô gái bé nhỏ đã tặng tôi quyển sách này vào ngày sinh nhật tôi năm trước. Cảm ơn em đã đem đến cho tôi một quyển truyện hay, khiến tôi nhớ mãi và luôn là gợi ý hàng đầu cho bạn bè mình.

  5. Lê Nguyễn Hà Nguyên

    Bỏ qua hết tất cả những tình tiết hư cấu hay tình yêu của truyện. Tôi muốn đề cập đến một góc khuất trong cuốn tiểu thuyết này, đó là về mẹ. Nhân vật mẹ của truyện dường như là mẹ của tôi ấy, hay là những người mẹ của tất cả mọi người. Còn ấu thơ, ta quẩn quanh bên mẹ, cái gì muốn biết về thế giới xung quanh cứ tra “Từ điển mẹ” sẽ rõ tất cả. Rồi ta sẽ trưởng thành, bao nhiêu những cái bộn bề rồi sẽ đánh mất mẹ khi nào không hay, mẹ là nhà….
    Mẹ trong tác phẩm Người trộm bóng, làm đúng sứ mệnh dẫn dắt những cảm xúc của nhân vật chính từ lúc ấu thơ tới lúc trưởng thành. Bà âm thầm buồn khi con mình thiếu vắng hình bóng cha, bà âm thầm vui khi con mình trở thành vị bác sĩ đúng như ý nguyện của mình, rồi bà ra đi nhẹ nhàng mang theo nước mắt của nhân vật chính, và cho người đọc.
    Marc kể câu chuyện giản dị, kể về mẹ cũng đơn sơ, nhưng từng câu chữ thật thi vị , thôi hơi thở nhân văn vào tiểu thuyết một cách nhẹ nhàng mà không hề cường điệu.
    Tôi yêu Marc và càng yêu mẹ tôi hơn. ^^

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button