Nỗi Cô Đơn Của Các Số Nguyên Tố

(6 đánh giá của khách hàng)

Chuyện gì sẽ xảy ra khi con người ta thực sự cô đơn? Rất có thể là sẽ giống như mô hình “cặp số nguyên tố sinh đôi” trong số học mà Paolo Giordano dựa vào để xây dựng câu chuyện đẹp và buồn này. Trong tập hợp các số nguyên tố (cho đến nay hiểu biết về chúng vẫn còn tương đối hữu hạn), có những số đi thành cặp, nghĩa là rất gần nhau, nhưng dù có gần đến đâu thì cũng phải cách nhau một số chẵn. Quy định của tự nhiên và của toán học tước bỏ sẵn mọi tiếp xúc thực tế và, qua đó, quy định nỗi cô đơn. Alice và Mattia, mỗi người một nỗi đau riêng mang trong mình, mãi mãi là các số nguyên tố dù cho mọi nỗ lực tìm cách thoát khỏi quy luật.

Danh mục:

Cô bé bảy tuổi Alice Della Rocca bị lạc trong màn sương mù dày đặc trong một buổi đi trượt băng. Trong nỗ lực tìm đường về nhà, cô bé bị thương nặng và đôi chân bị tàn tật vĩnh viễn. Trong khi đó, Mattia Balossino – một cậu bé thông minh – đã vô tình bỏ quên đứa em gái sinh đôi bị thiểu năng trí tuệ tại công viên. Khi cậu quay lại tìm em, cô bé đã biến mất. Hai linh hồn bị tổn thương và dày vò đó đã tồn tại trong cô đơn suốt nhiều năm – họ bị tách xa khỏi đám bạn bè ở trường học, bị cầm tù trong tình yêu thương quá mức của cha mẹ, không một ai thấu hiểu, không biết chia sẻ với ai điều gì…Thế giới cô đơn của hai người tưởng chừng khép lại khi họ gặp nhau.

Nhưng, những nỗ lực của Alice để đưa Mattia về với cuộc sống bình thường dần đi tới vô vọng. Mattia – người trở thành nhà toán học khi đã trưởng thành – nói rằng họ chỉ như những con số nguyên tố – là 11, 13 hay 17, 19 – luôn luôn cô đơn, và luôn luôn bị tách rời. Alice và Mattia đều cố kiếm tìm một cuộc sống khác, bắt đầu một tình yêu khác, nhưng rồi họ trở về bên nhau để lại rời xa…

Chuyện gì sẽ xảy ra khi con người ta thực sự cô đơn? Rất có thể là sẽ giống như mô hình “cặp số nguyên tố sinh đôi” trong số học mà Paolo Giordano dựa vào để xây dựng câu chuyện đẹp và buồn này. Trong tập hợp các số nguyên tố (cho đến nay hiểu biết về chúng vẫn còn tương đối hữu hạn), có những số đi thành cặp, nghĩa là rất gần nhau, nhưng dù có gần đến đâu thì cũng phải cách nhau một số chẵn. Quy định của tự nhiên và của toán học tước bỏ sẵn mọi tiếp xúc thực tế và, qua đó, quy định nỗi cô đơn. Alice và Mattia, mỗi người một nỗi đau riêng mang trong mình, mãi mãi là các số nguyên tố dù cho mọi nỗ lực tìm cách thoát khỏi quy luật.

6 đánh giá cho Nỗi Cô Đơn Của Các Số Nguyên Tố

  1. Yuuri

    Alice và Mattia – mỗi người đều mang trong mình những nỗi cô đơn và ám ảnh suốt thời thơ ấu, để rồi khi lớn lên, họ tự tách mình khỏi thế giới bên ngoài, tự nhốt mình trong nỗi cô đơn của chính họ. Tôi từng tưởng họ sẽ đến với nhau, sẽ cùng nhau thoát ra khỏi những đau khổ trong quá khứ, thế nhưng đến cuối cùng, họ vẫn chỉ bước đi một mình. Những cặp số nguyên tố sinh đôi – dù cho có cố gắng đến thế nào chăng nữa thì giữa chúng vẫn luôn tồn tại một con số khác. Thật là buồn.

  2. Nguyễn Quỳnh Chi

    Đối với tôi, đây là một tiểu thuyết sâu sắc và ám ảnh. Hai nhân vật với tuổi thơ không trọn vẹn và trái tim khuyết thiếu đã lao vào cuộc sống theo những cách khác nhau, những mong quên đi quá khứ của mình, quên đi những nỗi đau đã được đào sâu chôn chặt, nhưng rốt cuộc vẫn không thể thoát ra vòng luẩn quẩn của sự cô đơn níu chân họ mỗi ngày. Có lẽ Alice và Mattia đã có thể ở bên nhau, có lẽ họ đã có thể khỏa lấp sự trống trải của nhau và dắt tay nhau đi đến cuối cuộc đời. Nhưng họ hoảng sợ. Họ không thể hành động nổi, sự bất lực đã ăn sâu vào họ từ khi còn là những đứa trẻ. Họ là những số nguyên tố dù ở gần nhau chừng nào cũng vẫn cô đơn vì không dám nắm lấy tay người kia, không dám vượt qua lằn ranh mong manh do mình tạo dựng.

  3. Đặng Thị Hương Giang

    Tôi mua truyện vì ấn tượng bởi cái tên. Đọc nửa cuốn thì cảm thấy ko thoải mái lắm vì bối cảnh cũng như hoàn cảnh các nhân vật khá xa lạ.
    Nhưng đến nửa sau, các tình tiết bắt đầu diễn ra rõ ràng, thực tế hơn. Ta ko thể biết trước kết thúc, tâm lý các nhân vật rất khác nhau, “người bị cả thế giới từ bỏ, người lại từ bỏ cả thế giới”, người đồng tính, cảm giác tội lỗi vì lạc mất em gái đeo đuổi cả đời. Truyện như một vòng luẩn quẩn các nỗi đau, khó nhọc tưởng xa vời nhưng vẫn hiện hữu xung quanh ta. Để rồi kết thúc là những sự lựa chọn với lý lẽ của riêng các nhân vật, nhưng đều bắt nguồn từ việc ko thể vượt qua bản thân mình đến đến với tình yêu.
    Đọc, để biết rằng hóa ra tuổi trẻ vẫn hiện diện những bế tắc dù qua biết bao năm phấn đấu.

  4. Nguyễn Ngọc Thanh Trúc

    tôi là tín đồ của những kết thúc có hậu . đọc sách với tôi là một phương thức giải trí nhẹ nhàng, ý nghĩa và tiết kiệm, tôi thích thư giãn với hàng tá những tình huống lãng mạn hài hước để rồi đi đến kết thúc tốt đẹp của những cặp đôi đẹp. Thế nhưng cuốn sách này lại cho tôi một cái nhìn khác hẳn, phải chăng những kết thúc có hậu kia đã cố trốn trnh1 một khía cạnh khác của cuộc đời ? Alice và Mattia khiến tôi trằn trọc không thôi, họ nhút nhát,tự cô lập và rồi đánh mất tất cả . Tôi tiếc cho Alice 7 tuổi mất đi một chân tôi tiếc cho Mattia 8 tuổi mất đi một nửa cuộc đời . Họ đến với nhau bằng những nỗi đau và sự san sẻ ít ỏi . Họ không nhận dc sự sẻ chia vì thế không thể chia sẻ, Alice đã vụt mất Mttia cũng như cách Mattia đã trốn chạy ty với cô . Kết thúc mở nhưng hình như, tác gỉ hướng đến một kết thúc buồn hợn Cái vòng luẩn quẩn mang tên cô độc ấy sẽ không chấm dứt, mãi mãi không chấm dứt . bên Mattia rồi sẽ có Nadia nhưng liệu cậu đủ sức giữ nổi cô bên mình hay không trong khi Alice chọn cách rời xa mọi người, tiếp tục cuộc đời lẻ loi của mình . Đa số bạn bè tôi,ai cũng cho rằng đấy là hết nhưng tị sao, ta không nhìn câu chuyện dưới cái nhìn lạc qun hơn? biết đâu Mattia và Alice lại tìm đến nhau,khi họ đã học dc bài học về sự sẻ chia. Chẳng ai có thể đồng cảm với Alica như Mattia và cũng chẳng ai đủ kiên nhẫn chờ đợi anh như Alice

  5. Võ Hồng Mai

    Mỗi khi đọc lại quyển truyện này, tôi lại có một cảm giác thắt chặt ở tim. Quyển truyện đưa tôi đến với thế giới của hai nhân vật, sự cô độc của Mattia, nỗi cô đơn của Alice, tất cả được khắc họa rất thực, thực đến nỗi có những lúc ta bị cuốn theo, chìm vào cảm xúc của cả hai. Tôi đặc biệt yêu mến Mattia, cậu tự tách mình với thế giới, cậu tự gây ra vết thương cho bản thân. Cậu muốn mình phải chịu đau đớn, liệu nỗi đau đó có làm cậu tha thứ cho bản thân, có giúp cậu che đi một nỗi đau nào khác mà cậu muốn che giấu?

  6. Nguyễn Thị Vy

    Mình ấn tượng nhất với cách Paolo Giordano diễn tả nỗi đau của mỗi nhân vật. Nỗi đau ấy có thể biểu hiện ra bên ngoài hay chỉ được dấu kín trong tâm hồn, nhưng đều được tác giả khai thác đến tận cùng mọi khía cạnh. Và mỗi nhân vật trong truyện, dù hoàn cảnh họ có khác nhau, nhưng họ đã được kết nối lại thông qua những thương tổn ấy của bản thân. Alice, một cô gái cô độc, không được sống theo những ước mong của mình; Mattia, một chàng trai mang theo mình mặc cảm tội lỗi từ thủa ấu thơ, thường xuyên tự hành xác bằng những vết dao cứa, hai người họ chỉ tìm được bình yên khi đến bên nhau mà thôi. Nhưng cho dù họ có gần bên nhau đến đâu, họ cũng không thuộc về nhau chỉ vì giữa họ vẫn có quá nhiều thứ ngăn cách. Tác giả dường như thả lỏng mỗi con chữ, biến chúng thành những dòng tự sự chân thành, nhưng lại ẩn chứa một nỗi đau khó lòng vơi bớt.
    Cuốn sách này cho chúng ta một cách nhìn, một cách hiểu, một cách cảm nhận cuộc sống và nỗi cô đơn. Thực sự là một tiểu thuyết đáng để trân trọng.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button