Sống Chậm Lại Rồi Mọi Chuyện Sẽ Ổn Thôi

(6 đánh giá của khách hàng)

Từ khi sinh ra chúng ta đã bước trên một hành trình cô độc, sự sẻ chia có thể giảm bớt nỗi cô độc đó, nếu như không chia sẻ, không cho đi, không bạn bè hay bạn đời kề vai sát cánh, làm sao chúng ta có thể xác nhận được rằng niềm vui và nỗi đau mà mình cảm nhận là sự thật? Làm sao có thể xác nhận được rằng không phải chỉ có một mình mình mới cảm nhận được niềm vui và nỗi đau trong cuộc sống?

Danh mục:

Giới thiệu

Nhà tâm lý học và triết gia người Mỹ William James từng nói: “Cuộc đời có đáng sống không? Tất cả phụ thuộc vào người sống nó.” Bạn có đáp án cho câu hỏi này rồi chứ?

Nếu để ý bạn sẽ thấy cuộc sống giống như cầu vồng bảy sắc vậy, nhiều màu sắc rực rỡ nhưng cũng không thiếu những mảng màu u ám. Khi thì bạn muốn giang tay ôm cuộc sống này thật chặt, lúc khác bạn lại muốn vùi nó xuống tận đất sâu. Đôi khi bạn cảm thấy mệt mỏi với những kế hoạch nối tiếp thất bại, nhưng có lúc bạn lại háo hức bắt tay vào những dự định mới mẻ. Đôi khi bạn chỉ muốn chạy trốn khi công việc và cuộc sống chồng chất những phiền phức, nhưng có lúc bạn lại thấy bận rộn đem đến sự tự tin và năng động. Đôi khi bạn chỉ biết ngồi than thân trách phận vì cuộc đời mình sao hẩm hiu đến vậy, nhưng có lúc bạn lại ngạc nhiên với sự cứng rắn và mạnh mẽ của chính mình.

Dù cuộc sống có thế nào, bạn vẫn phải lựa chọn một phương thức sống và sống đến tận cùng. Sống chậm lại, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi sẽ giúp bạn làm điều đó. Cuốn sách không kỳ vọng mang đến cho bạn những cái nhìn mới mẻ về cuộc sống, nó chỉ giúp tâm hồn bạn bớt chông chênh hơn khi sợ hãi và chán ghét cuộc sống mà thôi.

Cuốn sách là những bài viết nhỏ, dưới cái nhìn của cô gái trẻ mới bước ra từ cuộc sống sinh viên và chân ướt chân ráo thành nhân viên văn phòng. Những trải nghiệm chưa đủ nhiều và chưa thật sâu sắc nhưng rất gần gũi với các bạn trẻ. Những điều mà tác giả viết ra không giống như những câu chuyện hạt giống tâm hồn bay bổng, nó chân chất như những cuộc “tám” chuyện giữa các bạn trẻ với nhau. Bạn sẽ tìm thấy điểm tựa trước những tình huống như làm sao để thoát khỏi nỗi sợ hãi, làm sao đối diện với sự thay đổi, xác định mục đích sống cho mình như thế nào…

Hy vọng cuốn sách sẽ giúp bạn cảm thấy cuộc đời lạc quan và tươi mới hơn.

Đọc thử

ĐỪNG SỢ HÃI CUỘC SỐNG!

Nhiệm vụ đầu tiên của con người là chinh phục nỗi sợ. Anh ta phải ném bỏ nó, nếu không, anh ta không thể hành động.

― Thomas Carlyle

Dù giàu có đến mấy, chúng ta vẫn phải trải qua cuộc sống của một người bình thường

Có một lần, tôi được mời đến tổ chức sự kiện quảng bá sản phẩm. Bên đối tác sắp xếp cho tôi ở trong một khách sạn 5 sao giữa trung tâm thành phố. Bước vào trong đại sảnh khách sạn, tôi chỉ có thể dùng bốn chữ “nguy nga lộng lẫy” để miêu tả được hết quang cảnh nơi đây. Một mình tôi ở trong phòng hạng Vip, phía đầu giường êm ái là một lọ hoa vô cùng tinh tế, bồn cầu trong phòng vệ sinh có điều hòa nhiệt độ, có thêm mấy nút điều khiển xả nước, và cả chức năng sấy khô nữa. Cũng may là có lần lang thang trong trung tâm thương mại, tôi vô tình ghé vào một cửa hàng bán đồ sứ vệ sinh và được giới thiệu qua về loại bồn cầu này, nếu không, với một kẻ nhát gan như tôi, lâm vào tình cảnh này chắc… táo bón mất. Tôi đứng chống nạnh giữa căn phòng, rú lên một cách khoan khoái: “Ôi trời, căn phòng đẹp như thế này, bồn cầu ‘hoành tá tràng’ như thế kia, lại còn cái giường êm ái như thế đó, thật là sung sướng quá đi… Aaa!”

Ngày hôm đó tôi phấn khích vô cùng, không chỉ vì lần đầu được trải nghiệm cuộc sống vương giả, mà nó còn mang đến cho tôi mục tiêu mới: “Được sống cả đời ở nơi thế này thì thật hạnh phúc! Mình sẽ cố gắng phấn đấu để có cuộc sống mình mơ ước!”

Tôi đem cả niềm phấn khích đó và ước mơ của cuộc đời vào giấc ngủ mơ màng. Sáng sớm hôm sau, khi lật chăn ra tôi phát hiện một điều: chỗ tôi nằm chỉ chiếm một góc nhỏ, đủ làm nhăn nhúm 1/5 chiếc ga trải giường, 4/5 còn lại vẫn trắng tinh, phẳng phiu và còn nguyên nếp gấp. Tôi ngẩn ngơ hồi lâu, vỗ vỗ tay lên giường và lại tiếp tục lăn lộn trên đó cho bõ!

Bữa buffet sáng hôm đó thực sự khiến tôi kinh ngạc. Cô tiếp tân mỉm cười thật tươi bên chiếc biển ghi: 700.000 đồng/khách, bên trong thức ăn đồ uống tràn lan, kéo dài ngút tầm mắt qua mấy dãy bàn tiệc. Lại ngẩn ngơ một lúc, tôi quyết định ăn thực đơn như ở nhà: một bát cháo sườn, một cốc chè, thêm vài lát hoa quả và một hộp sữa chua.

Cả ngày hôm đó tôi suy nghĩ mãi về một vấn đề: nếu có cơ hội trở thành người giàu có trong một ngày, liệu tôi có cảm thấy hạnh phúc hơn cuộc sống hiện tại? Tôi vẫn chỉ có thể nằm trên 1/5 chiếc giường, ăn sáng với những món đơn giản, dân dã. Nhu cầu của tôi chẳng thay đổi là bao, mà quả thực, nhu cầu của tôi rất ít. Ngoài những thứ quen thuộc ra, tôi còn muốn thêm điều gì nữa chứ? Bạn thấy đấy, chỉ trong có một ngày mà tôi lại rơi vào đủ thứ cảm xúc: từ phút ban đầu hào hứng đặt ra mục tiêu cho mình, đến phút cuối lại không trả lời được rốt cuộc mình thực sự cần gì.

Năm ngoái, tôi có quen một chị là chủ một chuỗi cửa hàng trang điểm cô dâu có tiếng ở đất Sài thành. Dù đã 35 tuổi nhưng chị vẫn rất đẹp, làn da trắng bóc, phong cách ăn mặc nhẹ nhàng, thời thượng, mái tóc búi cao gọn gàng, thân hình tuổi băm vẫn rất thon thả. Thứ hai, gia đình chị hết sức mỹ mãn, chồng là sếp của một công ty nhỏ và rất yêu chiều vợ, cô con gái đang đi nhà trẻ, nhìn ảnh đã toát lên vẻ hoạt bát, thông minh. Cuối cùng, chị cũng có sự nghiệp thành đạt riêng của mình và hết sức bận rộn. Có vô số kẻ nhìn cuộc sống hạnh phúc của chị với một ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tỵ. Vậy mà một tối cuối năm, khi hai chị em nói chuyện với nhau qua Facebook, chị lại than rằng: “Chị thường xuyên cảm thấy cuộc sống này thật vô vọng, thật sự vô vọng em ạ…”

Bạn của bạn tôi là một doanh nhân cỡ bự tại Singapore, bố của anh ấy sáng lập ra công ty, gia đình dòng tộc chỉ có mình anh là đích tôn nối dõi, anh nghiễm nhiên sống trong sự cưng chiều hết mực của mọi người. Mỗi tháng anh cứ lần lượt bay qua bay lại giữa Việt Nam và Singapore để giám sát công việc, đi công tác kết hợp du lịch, ăn uống, chơi bời mệt nghỉ. Ai cũng quý mến anh bởi tính phóng khoáng, hết lòng vì bạn bè. Vậy mà trong một cuộc rượu, anh đã cười nhạt và trải lòng rằng cuộc sống này thật mệt mỏi, anh không biết bản thân sẽ đi đâu về đâu và sẽ làm gì tiếp theo. Sự nhiệt huyết đối với công việc đã tan biến dần theo thời gian và anh không còn muốn tìm lại nữa. Anh còn kể có một lần đi du lịch, anh bắt gặp cảnh một người ăn xin bên lề đường đang hăng say chơi một loại trống nhỏ của Châu Phi, nụ cười trên môi không ngừng tắt, anh đứng nhìn mê mẩn. Khi hỏi chuyện, anh mới biết rằng những người ăn xin này còn đi qua nhiều nơi hơn cả anh, cuộc sống của họ thật thoải mái tự tại. Anh chợt cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ, chợt nghĩ rằng đây mới chính là cuộc sống mình mong muốn. Anh tự nhủ một ngày nào đó sẽ từ bỏ công việc để rong chơi bốn bể. Một thời gian sau, khi có dịp đi qua thành phố cũ, anh ghé vào chỗ cũ nhưng người ăn xin đó đã đi nơi khác, anh bỗng thấy hụt hẫng vô cùng.

Dù biết rõ về cuộc sống, ta vẫn tha thiết yêu nó bằng một trái tim nồng nhiệt

Trong danh sách bạn bè trên Facebook của tôi có một vài người bạn là nhà văn, trong đó có một anh chàng thường xuyên viết những mẩu chuyện ngẫu hứng thú vị trên cuốn tạp chí mà tôi hay xem. Có một lần cậu ấy đăng status: “Đang trải qua một cuộc sống mà ngày nào cũng muốn treo cổ…”. Có người bình luận khuyên cậu nên nghỉ ngơi, đừng quá bi quan, cậu đáp lại rằng: “Anh thấy mệt mỏi cùng cực với cuộc sống…”

Tôi hoàn toàn thấu hiểu cảm xúc ấy bởi chính người lạc quan tích cực như tôi đôi khi cũng cảm thấy chán ngán cuộc sống này đến tận cổ. Các bạn có như vậy không, có ai chưa từng chán ngán cuộc sống này không? Tôi cho rằng khi chán đời, chúng ta sẽ “tự chết” trong một khoảng thời gian – khoảng thời gian cực kỳ đau khổ, nếu vượt qua được thì tiếp tục sống, còn nếu không thì sẽ tự sát. Hai ngàn năm trước, nhà triết học La Mã cổ đại – Seneca từng nói rằng: “Trong cuộc sống, con người không ngừng học cách sinh tồn và cũng không ngừng học cách chết đi.” Bạn cần nhìn thấu bản chất của cuộc sống, lần lượt học cách chết đi, như vậy mới có thể tiếp tục sinh tồn.

Ngày xưa, tôi luôn nghĩ sau này mình sẽ không trở thành một cô gái tầm thường, ví dụ như sẽ có được một khối tài sản kếch xù, có được sự nổi tiếng kiêu hãnh, vì tôi đã chán khi phải đối mặt với thực tại nhạt nhẽo lúc đó. Thế nhưng giờ tôi đã hiểu, dù có nỗ lực thế nào, dù có danh lợi và tiền bạc, tôi vẫn không thể thoát ly khỏi cuộc sống của một cô gái bình thường. Từ khi sinh ra, chúng ta đã bị nhốt vào cái lồng mang tên cuộc sống, thậm chí là cuộc sống hạnh phúc, như bà chủ 35 tuổi mà tôi quen. Thực ra, tất cả mọi người đều bị nhốt trong cuộc sống, nhốt vào một thể xác mà tuổi thanh xuân lụi tàn thật nhanh, nhốt vào trong những hình thức trách nhiệm to nhỏ suốt cuộc đời, trong những áp lực ập đến từ mọi phía, trong những sự tầm thường, vô vị của thế nhân…

Nếu nói rằng tôi sợ trở thành một người bình thường, chẳng phải là tôi sợ hãi cuộc sống, từ chối cơ hội để vui sống trọn vẹn và thực hiện mơ ước của mình sao?

Khi phải đối diện với những chuyện phiền phức trong cuộc sống, phải gách vác trách nhiệm công việc và muốn chạy trốn, khi không thể nhiệt tình với những người mà mình chán ghét, tôi luôn tự nhủ rằng: “Đây chính là cuộc sống, mình không được sợ hãi cuộc sống!”

Thời sinh viên, tôi từng đọc ở đâu đó và yêu thích câu chiêm nghiệm sâu sắc: “Đừng sợ hãi ánh nắng thiêu đốt của vầng dương, cũng đừng kinh hãi cái giá lạnh của mùa đông.” Tôi hiểu rằng, chúng ta đừng sợ hãi điều gì trong cuộc sống, thiện hay ác, tốt hay xấu, hãy chấp nhận tất cả. Khi không sợ hãi cuộc sống, chúng ta sẽ không chùn chân trước những trở ngại, kể cả là cái chết, bởi vì cái chết cũng là một phần cuộc sống mà ta phải trải qua.

Romain Rolland từng nói: “Chỉ có một loại chủ nghĩa anh hùng, đó là dù đã biết rõ chân tướng, ta vẫn tha thiết yêu cuộc sống bằng một trái tim nồng nhiệt.” Nhưng điều khó thực hiện nhất lại là 5 chữ “tha thiết yêu cuộc sống”.

Con người bắt buộc phải lựa chọn một phương thức sống và có dũng khí để kiên trì đến cùng

Tôi chợt nhớ tới câu chuyện của người ngư dân Mexico:

Một thương gia Mỹ ngồi ngắm cảnh trên triền đê chắn sóng ở vịnh Mexico, bỗng thấy một ngư dân Mexico đang chèo chiếc thuyền nhỏ từ từ tiến vào bờ, trên thuyền có rất nhiều cá to. Vị thương gia nọ trầm trồ khen ngợi một hồi, hỏi người ngư dân mất bao lâu mới có thể bắt được nhiều cá như vậy? Người ngư dân trả lời, chỉ một lúc là bắt được lô cá này. Thương gia ngạc nhiên hỏi, tại sao ông không cố thêm chút nữa để bắt thêm nhiều cá hơn? Ngư dân mỉm cười lắc đầu: chỗ cá này là đủ cho cả gia đình tôi sinh sống rồi!

Thương gia lại hỏi: Vậy thời gian rảnh còn lại ông sẽ làm gì?

Ngư dân giải thích: Tôi à? Hàng ngày tôi ngủ cho đến khi nào tự nhiên thức dậy, dong thuyền ra biển bắt vài con cá, sau đó chơi cùng lũ trẻ. Đến trưa ăn cơm rồi ngủ cùng vợ, khi hoàng hôn xuống thì vào trong thị trấn nhấm nháp chút rượu, đánh đàn ca hát cùng bạn bè. Thực ra tôi rất bận rộn đấy chứ!

Thương gia không nghĩ như vậy, bèn khuyên ngư dân: Tôi là Thạc sỹ chuyên ngành Quản trị kinh doanh của Đại học Harvard, tôi có thể giúp ông! Mỗi ngày ông nên dành nhiều thời gian hơn để đi bắt cá, một lúc nào đó ông sẽ có nhiều tiền, có nhiều tiền thì sẽ mua được thuyền lớn hơn, như vậy ông sẽ bắt được thêm nhiều cá, rồi sẽ mua được thêm nhiều chiếc thuyền khác, sau đó ông sẽ có hẳn một đội thuyền cho riêng mình.

Đến khi đó ông không cần bán cá cho hội thương lái nữa, mà có thể bán trực tiếp cho xưởng gia công. Sau đó ông có thể lập ra xưởng cá hộp của mình. Vậy là ông có thể tự tay khống chế toàn bộ quá trình sản xuất, gia công xử lý và tiêu thụ sản phẩm. Rồi ông sẽ rời khỏi thị trấn này, chuyển đến thành phố lớn, mở rộng doanh nghiệp của mình.

Ngư dân hỏi: Vậy tôi mất khoảng bao nhiêu thời gian?

Thương gia trả lời: 15 – 20 năm.

Ngư dân hỏi tiếp: Sau đó thì sao?

Thương gia cười lớn: Sau đó ông có thể trở thành vua chúa được rồi! Khi thời cơ đến, ông có thể tuyên bố niêm yết cổ phiếu, đem cổ phần của doanh nghiệp bán cho các nhà đầu tư, ông sẽ trở thành tỷ phú!

Ngư dân vẫn hỏi: Sau đó thì sao?

Thương gia tặc lưỡi: Đến lúc đó ông có thể nghỉ hưu, chuyển đến ở một nơi êm đềm bên bờ biển, ăn uống, ngủ nghê, chơi bời tùy thích!

Ngư dân nheo mắt mỉm cười: Hiện giờ chẳng phải tôi đang sống như vậy hay sao?

Câu chuyện trên không có ai lựa chọn đúng, cũng không có ai lựa chọn sai, đó đơn thuần chỉ là hai lựa chọn khác nhau và hai cuộc đời khác nhau mà thôi. Mặc dù có thể thấy kết quả cuối cùng của hai lựa chọn là một – sống một cuộc đời an nhàn, vô lo vô nghĩ khi về già, thế nhưng quá trình thực hiện lại hoàn toàn khác biệt. Nếu như bạn thấy cuộc đời êm đềm hiện tại là điều mà bạn mong muốn, vậy hãy tiếp tục lựa chọn nó; nếu bạn không bằng lòng với việc phải trải qua một cuộc đời bình lặng, muốn thay đổi và vươn lên, vậy thì bạn vẫn sẽ cảm thấy vui vẻ khi theo đuổi quá trình đó.

Thành công là khi bạn được sống theo những gì mình mong muốn. Điều tồi tệ nhất là khi bạn muốn thay đổi, nhưng vẫn để từng ngày trôi qua trong hoang phí, cuối cùng lại than thân trách phận rằng bản thân không có được cuộc sống như mơ ước!

Con người bắt buộc phải lựa chọn một phương thức sống và phải có dũng khí để kiên trì đến cùng. Vậy nhưng, liệu bạn có biết rõ mình đang mong muốn một cuộc sống như thế nào không?

Trích dẫn

Đang cập nhật..

Thể loại

7 cuốn sách giúp bạn sống chậm, tận hưởng cả chiều sâu và bề rộng của cuộc đời - Ai trong chúng ta cũng từng mong mình sống thật lâu, thật hạnh phúc, không bao giờ chịu tổn thương hay phải chia ly với người mình yêu, cũng không phải tuyệt vọng hay thất bại trong công việc... Nhưng đời người có mấy ai được dễ dàng như thế. Và giả như cuộc đời… Đọc thêm
Những cuốn sách giúp bạn giải tỏa stress và cân bằng cuộc sống - Cuộc sống với bao bộn bề, lo âu, căng thẳng, áp lực của công việc, học tập và gia đình; con người dễ rơi vào tâm trạng stress. Stress không phải là một loại bệnh nhưng nếu không biết cách khắc phục nó, nó sẽ gây ra những hậu quả nghiêm trọng đến sức khỏe… Đọc thêm
19 sách kỹ năng sống hay thay đổi cuộc sống của bạn - 19 sách kỹ năng sống hay được viết bằng một phong cách gần gũi và dí dỏm sẽ giúp bạn mạnh mẽ hơn, bản lĩnh hơn, dạy bạn cách vượt qua nghịch cảnh, trung thực với chính mình. Bài học diệu kỳ từ chiếc xe rác Bạn có dễ bị tác động bởi cách hành… Đọc thêm

Nơi bán

 

Nhận hàng ngay chỉ trong vài giờ với gói TIKINOW tại TP.HCM, HN, Cần Thơ, Đà Nẵng, Nha Trang, Hải Phòng, giảm ít nhất 15% cho nhiều đầu sách bán chạy

Tới nơi bán

 

FREESHIP cho đơn hàng từ 140k tại TP.HCM và Hà Nội, từ 250k tại các tỉnh thành khác, giảm ít nhất 15% cho nhiều đầu sách bán chạy.

Tới nơi bán

6 đánh giá cho Sống Chậm Lại Rồi Mọi Chuyện Sẽ Ổn Thôi

  1. Ánh

    Bản thân tôi chỉ là một cô bé 16 tuổi. Có lẽ là vì tôi đã trải qua nhiều lần vấp ngã trong đời, thấy được rằng chẳng có gì là mãi mãi, chỉ có những giá trị đích thực mới luôn tồn tại trong ta và cs xung quanh ta. Nếu ko mất đi thì sẽ không có tương lai. Cs ồn ào tấp nập đã vô tình làm ta quên đi rằng bản thân phải thay đổi để sống tốt hơn, chấp nhận sự thật và quyết tâm cố gắng, sống chậm lại để cảm nhận đc ty thương, gạt bỏ quá khứ và sống cho ngày mai. Cuốn sách đã cho tôi nhiều lời khuyên trong đời, nó thật sự có giá trị, hướng con người đến những điều tốt đẹp và những giá trị đích thực của cuộc sống!

  2. Nam Anh

    Điều đầu tiên làm tôi chú ý tới cuốn sách này bìa ngoài của cuốn sách với hình bìa khá đẹp mắt với màu sắc được phối hợp hài hòa hơn nữa tôi nhìn thấy cuốn sách trong tâm trạng cực kì tồi tệ và cái tên của no : ” sống chậm lại mọi chuyện sẽ ổn thôi” như một lời an ủi tôi trong lúc đó, nó cũng khơi gợi trí tò mò của bản thân tôi, tôi muốn xem trong đó tác giả viết những gì. chính những điều ấy đã thúc giục tôi mua cuốn sách này. Tôi cảm thấy nó thực sự rất hay và bổ ích. Cuộc sống đôi khi trôi quá nhanh mà chúng ta thì cứ như những vật vô tri bị cuốn trôi theo những cuồn quay ấy. Bạn hay tôi đã đôi lần quên đi giá trị của cuộc ống đích thực và đã đến lúc chúng ta lên thay đổi, nên xác định mục đính sống cho bản thân, sống tích cực và đừng bao giờ từ bỏ hay gục ngã trước khó khăn.

  3. Lê Thúy Vy

    Cuốn sách này được trang trí ở bìa rất bắt mắt và đẹp . Có thể nói nó rất thu hút sự chú ý đến tất cả mọi người . Cuốn sách này luôn mang lại sự gần gủi và những lời động viên cho các giới trẻ hiện nay cũng như là những bài học bổ ích . Cuốn sách này thậ sự hay và bổ ích . Cuốn sách này làm cho nhiều người bị cuốn hút vào nó kể cả mẹ tôi cũng thích đọc nó , nên khuyên chúng ta xác định một tương lai và mục tiêu rõ ràng . Nó luôn khuyên ta là không bao giờ từ bỏ đam mê và ước mơ của mình trước những khó khăn .

  4. Hoàng Thị Thu Nga

    Ngày ngày tôi vẫn hộc tốc đạp xe trên con đường chảy dài những đường bánh lăn tròn sao cho kịp giờ học.
    Ngày ngày tôi vẫn quơ quýt cơm rau đủ để cơn đói không ảnh hưởng đến công việc còn đang dang dở.
    Tôi yêu cầu mình hoàn hảo, tốt đẹp.
    Tôi mong mình đứng trên ánh hào quang chói mắt người đời.
    Nhưng rồi khi nhìn thấy người anh vừa tốt nghiệp đại học nằm nhà chơi game cả ngày, rồi lại ngủ, tự dưng giật mình nhìn lại xem tôi đã có gì.
    Nothing!!!
    Tôi hoang mang vật lộn trong cuộc sống hàng ngày, đôi khi đơn giản nghĩ chỉ cần cố gắng đuổi kịp là được. Cố gắng đạp xe đạp để bắt kịp đuôi xe máy.
    Tôi không nghĩ được rằng mình có thể đạp xe chậm lại để nhắc một xe máy khác chưa gạt chân chống, hay để chào cô lao công đang mệt nhọc đẩy xe vừa đi qua trên con đường bạc màu.
    Có lẽ “sống chậm lại rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi” chính là chìa khóa cho tôi, để tôi nhìn nhận lại cuộc sống này theo cách khác, cái cách “chậm mà chắc” ông tôi hay thủ thỉ. theo cái cách mà kim giờ không phải quay để đuổi kịp kim phút, mà quay để sự vận động của kim phút không là vô nghĩa.

  5. Đỗ Thúy An

    Khi tôi đọc thơ Xuân Diệu, mọi thứ đều vội vàng, nhưng khi tôi đọc những tác phẩm khác, cả tác phẩm này nữa, mọi thứ đều như khuyên tôi hãy sống chậm lại, đời sẽ đẹp hơn, sẽ thoáng hơn, sẽ bao dung hơn. Rốt cục thì sống nhanh sống vội cũng cái hay riêng, sống chậm lại cũng có cái tốt riêng. Hóa ra cũng là chuyện của mỗi người, trầm tư suy nghĩ chuyện này, chắc mình sẽ sống chậm hơn 1 chút rồi, và bất giác cảm thấy, mọi thứ xung quanh đều ý nghĩa biết bao. Nhưng ở thời đại này, thời đại tên lửa thì cuộc sống xô bồ, chưa kịp nghĩ xong hôm nay làm gì thì ngày mai đã phải bươn chải, tôi nghĩ, quyển sách này có thể làm ta kịp thời nhận ra vòng xoáy xung quanh nhanh chậm gì cũng là do bản thân mình mà thôi.

  6. Vivilazh

    Không biết có ai có cùng suy nghĩ như tôi không nhưng tôi thực sự cảm thấy quyển sách này rất đáng yêu. Qua lời kể chuyện của cô gái, những bài học mà sách muốn nêu ra không còn cứng nhắc, mà ngược lại rất dễ đi sâu vào lòng người. Qua quyển sách, tôi nhận ra được những việc mình cần và phải làm để xác định cho tương lai của mình, khi mà chỉ còn 2 năm nữa tôi sẽ tốt nghiệp, trong khi tôi còn chưa xác định được ước mơ, mục tiêu cũng như tương lai của mình. Cuốn sách đã đưa ra những lời khuyên rất chân thực, đúng đắn, khiến ta phải suy ngẫm nhưng lại qua những lời kể rất bình dị, gần gũi và có một chút gì đó hóm hỉnh của một cô gái. Nó giúp ta nhận ra được những giá trị thực của cuộc sống, của mục tiêu mình hướng tới, và của những hạnh phúc đơn giản xung quanh mình.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button