Tarot Lá Bài Để Ngỏ

(5 đánh giá của khách hàng)

Những thi thể vô danh trôi trên sông Hoàng Phố, cái xác cháy đen được nhét trong rương mây cúng vụ mất tích của hoa khôi lừng danh tại vũ trườngThượng Hải, tất cả như một vòng xoáy hút lấy Xuân Hiểu và Hạ Băng, muốn kéo họ đến tận cội nguồn của cái ác.

Danh mục:

Rời khỏi trấn Thanh Vân, tìm đường đến đô thị phồn hoa Thượng Hải, tưởng chừng có thể bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng các vụ án vẫn theo sát gót Đỗ Xuân Hiểu.

Những thi thể vô danh trôi trên sông Hoàng Phố, cái xác cháy đen được nhét trong rương mây cúng vụ mất tích của hoa khôi lừng danh tại vũ trườngThượng Hải, tất cả như một vòng xoáy hút lấy Xuân Hiểu và Hạ Băng, muốn kéo họ đến tận cội nguồn của cái ác.

Không chỉ thế, tay bạn trai cũ Stephen của Đỗ Xuân Hiểu cũng đã tìm đến, nhắc cô nhớ lại ký ức hãi hùng ngày còn ở London. Chỉ dựa vào trí tuệ và những lá bài Tarot, liệu Xuân Hiểu có thoát nổi vòng bủa vây của hiện thực và quá khứ.

5 đánh giá cho Tarot Lá Bài Để Ngỏ

  1. Hà Dương Khánh

    Nghe nói truyện này hay hơn phần Lá Bài Phán Quyết nên tôi cũng tò mò mua về đọc thử, cứ tưởng bối cảnh hiện đại mới có bài tarot không ngờ lại là thời dân quốc.
    Về nội dung: truyện có quá nhiều người chết, chưa bao giờ đọc truyện trinh thám mà có nhiều người chết đến vậy, một sói nhân vật mới xuất hiện một nốt nhạc là bị khử mất tiêu, chưa kịp hiểu là có liên quan gì đến mạch truyện nữa. Lúc đầu đọc một người hai người chết còn thấy hấp dẫn, tò mò nhưng riết thấy nhàm nhưng có một điểm hay là có người ngỡ là bị giết chết nhưng sau cùng lại sống sờ sờ ra đó, hoàn toàn bất ngờ. Trong truyện lúc đầu là vì đi tìm một cô gái điếm tên Bươm Bướm Nhỏ mất tích nên Đỗ Xuân Hiểu mới vào cuộc, rồi dần dần kéo theo nhiều chuyện không ngờ khác, cứ tưởng cô nàng này là nhân vật xuyên suốt truyên hay sao đó ai dè đang trốn yên ổn tự nhiên mò về, đổi tên thành Kim Ngọc Tiên, rồi phô trương thanh thế cuối cùng bị người ta giết, nghĩ thấy mắc cười. Kết thúc là ổn nhất, mặc dù lúc ĐXH kể lại có một số nhân vật tôi không nhớ (do quá nhiều nhân vật xuất hiện) nên phải lật từ đầu coi lại.
    Về văn phong: lúc đầu viết hơi khó đọc, tôi không biết giải thích sao nhưng đọc không thuận miệng, cứ kỳ kỳ, về sau mạch truyện có vẻ thông hơn, liền mạch hơn.
    Tóm lại truyện cũng không quá ấn tượng đối với tôi, hơi dài dòng, kết thúc được, có vẻ như sẽ còn những phần tiếp, hy vọng sẽ hấp dẫn hơn.

  2. Megumichanapril

    Thông thường các cuốn sách sẽ có sự khác biệt và chênh lệch giữa mỗi tập, nhưng điều này không đúng với series Tarot của Chương Nhiễm Nhiễm, “Lá bài để ngỏ không hề có chút chênh lệch nào, cốt truyện liền mạch và vẫn ma mị như tập đầu, ghép khít tạo thành một dải lụa hoàn hảo, chẳng thể nhìn ra mối nối, thậm chí còn tinh tế hơn, tỉ mỉ hơn trong quá trình khắc họa Đỗ Xuân Hiểu. Người ta sẽ thấy nhiều hơn ở một cô gái “kì lạ” như bà chủ tiệm Hoang Đường vẫn có những bản ngã rất con người, rất nữ tính, dịu dàng.
    Độc giả sẽ hồi hộp chờ dải lụa ấy được Chương Nhiễm Nhiễm dệt thành công, lúc thán phục vẻ đẹp của nó cũng là lúc bị nó siết nghẹt trái tim mất rồi!

  3. Yuuri

    Truyện của Chương Nhiễm Nhiễm lúc nào cũng quá trời nhân vật. Đọc mà cứ phải liên tục giở ra phần đầu xem lại, hoặc note ra giấy mới nhớ được. Nhiều nhân vật cũng không sao, nhưng mình có cảm giác cách viết của tập này không có gì mới lạ so với tập cũ. Bao giờ cũng là motip kiểu 1 nhóm các nhân vật A,B,C có liên quan tới vụ này, rồi 1 nhóm D,E,F liên quan tới vụ kia. Trong đó A với E tự dưng có cái chi chi đấy, thế là mấy sự vụ bắt đầu nhập nhằng đan chéo với nhau. Thể nào cũng có chuyện 1 ông nhiều bà, ngoại tình, con rơi con rớt… Không biết có phải do mình ko giỏi suy luận không, chứ đọc truyện bà này chả bao giờ đoán được cái gì, mấy cái âm mưu giời ơi, cũng chẳng hiểu bà Xuân Hiểu tìm ra manh mối dựa vào cái gì, đùng 1 cái bả nói bả biết hết rồi phá án. Còn 1 cái nữa là trong truyện của CNN phụ nữ được miêu tả chán quá. Người đẹp thì nhiều, mà người tốt thì ít. Không biết tác giả có thù với nữ giới hay sao mà toàn miêu tả mấy cô gái trong truyện cứ thấy xấu xa rẻ mạt sao ấy, ngay cả nữ chính cũng không được tác giả ưu ái lắm (ngoại trừ việc phá án thần sầu) Bởi thế đọc cả 2 tập đều có cảm giác không thoải mái.

  4. Nem Nướng

    Cuốn này so với cuốn “Lá bài phán quyết” thì có thua một tí thôi. Mình thấy truyện về thời chiến tranh quá buồn, quá nhiều chết chóc đi, nên ít khi đọc thể loại đó. Không ngờ cuốn này đọc mới thấy, chết nhiều, chết thảm, chết nhảm cũng có. Trước khi nhận xét mình cũng đọc trước nhận xét của vài bạn thì thấy đồng ý với một số bạn là có nhân vật vừa xuất hiện chưa biết mô tê gì đã lăn ra ngỏm rồi, đọc thấy buồn cười.
    Chung quy truyện vẫn có nhiều cái hay ho mà bạn nên đọc thử cho biết. Nhất là ai hứng thú với Tarot.

  5. Phương Uyên

    Nhớ hồi đó đi học có cái bài hát tập đếm: “Một với một là hai, hai với hai là bốn, bốn với một là năm, năm với năm là hơn… 80 người chớt”. Có lẽ sẽ có thiếu sót, nhưng tính luôn 57 xác người ở đầu truyện đang dần tăng lên cùng với các nhân vật chủ chốt thì số người chết đã vượt qua 80 chỉ trong hơn 400 trang truyện một tí (kỷ lục…)

    Bắt đầu nói về phần giới thiệu ở sau trước, tui có cảm giác như mình đang bị lừa. Trích câu: “Không chỉ thế tay bạn trai cũ Stephen của ĐXH cũng đã tìm đến, nhắc cô về những ký ức hãi hùng ở Luân Đôn”. À, vâng, chính nó đấy, cái dòng intro đấy cứ làm tui tưởng sẽ có gì lớn lắm được kể lại, nhưng thực chất chỉ có một, hai manh mối mờ mịt, không đáng kể, kéo dài đến phần 3. Tất nhiên đấy không phải là điểm mấu chốt, nổi bật đến mức có thể đem ra in ở sau bìa thành dòng giới thiệu được. Ban đầu mới đọc ở sau tui cũng ngán lắm, không muốn đọc, nhưng đọc rồi mới biết trong truyện có ối chi tiết hay ho hơn nhưng lại không được nhắc tới….

    Về chi tiết, cách viết, mình thấy truyện này kiểu như coi rẻ mạng sống con người quá mức, chết rất nhiều. Nhưng đây lại lấy bối cảnh có chiến tranh với Nhật, nên không bàn đến phần đó nữa. Mô tuýp thì y xì phần một, nhiều người chết, một chồng nhiều bà vợ, nhân vật cuối cùng đứng sau tất cả cũng chầu trời, rồi từ vụ án này lan sang vụ kia, rốt cuộc lại móc ra được thêm mấy mối tình trong gia đình, rồi kiểu gì cũng dính dáng đến mấy phi vụ làm ăn bất hợp pháp mà tự dưng từ trên trời rớt xuống. Tuyến nhân vật quá nhiều, ai có trí nhớ không tốt chắc chắn sẽ không thích, ai ghét vụ ăn may cũng không thích, bản thân tui ghét trinh thám chém gió, nhưng khi đọc lại thấy thoải mái lạ thường, chắc cũng là do gu của mỗi người.
    Nói đến ăn may, bà cô H chắc chắn phải được mệnh danh là con mụ thám tử hên nhất mọi thời đại, phán đại phán đùa cũng ngáp phải ruồi. Phong cách phá án thì lại khá màu mè và rườm rà, chắc tác giả làm thế cho hợp với tên truyện. Thực ra bả chỉ cần đem bộ bài tarot đi loè người khác để kiếm ăn thôi, chứ không cần đem ra lúc đang phá án, vì nói đúng ra là nó chẳng có liên quan gì đến quá trình giải thích ngoài việc phụ hoạ cho thêm sinh động -_-

    Bây giờ đến phần khen.
    Truyện có rất nhiều vụ án có vẻ như không liên quan nhưng lại được gắn kết chặt chẽ với nhau, đó cũng là cái tài của Chương Nhiễm Nhiễm. Tuyến nhân vật nhiều nhưng ai cũng có cá tính riêng dù chỉ xuất hiện vài câu hay tới cuối mới ló mặt. Không như tkhđa, tới lúc biết hung thủ rồi tui vẫn bình thường, dù gì thì nhân vật ai cũng mờ nhạt như nhau.

    KHÚC NÀY CÓ SPOIL MỘT TÍ, nhưng mà ai đọc chắc cũng đoán ra được, nên thôi, đọc tiếp đi, ha :3
    Hãy nói đến sự ngu người của bà cô Quan Thoại Nhi, Bươm Búm Nhỏ, hay còn gọi là Kim Ngọc Tiên nào. Đã ôm đồ chạy trốn rồi còn trườn, phơi cái bản mặt ra đi thi sắc đẹp, là xao? Ơ tôi tưởng cô muốn chạy trốn chứ? Hoá ra là để giữ gìn phẩm chất cao quý hoàng tộc của mình? Vô lý, hết sức vô lý, hết sức nhảm. Đúng kiểu hám danh tiếng. Mệnh danh người hoàng tộc, lăn lộn trải đời nhiều lắm rồi nhưng vẫn hành xử thiếu suy nghĩ như thế, thật chẳng ra làm sao. Mà tại sao cô ta có thể sống hai mang như thế? Ban đầu là Thoại Nhi, nhưng vừa biến thành Kim Tiên đã có sẵn lai lịch gia thế bệ vệ, cứ như có chuẩn bị sẵn từ trước lâu lắm rồi chứ không phải mới đây, hư cấu hết sức.

    Đáng lẽ cho 4 sao đấy, mà có incest, nên thôi.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button