Từ Ghế Nhà Trường Đến Giảng Đường Đại Học

(2 đánh giá của khách hàng)

Mình mua quyển sách này vì đang lo lắng về phương pháp học tập hiện tại của bản thân đã đúng chưa, đã đủ để chuẩn bị cho kì thi quan trọng nhất của cuộc đời chưa. Quả là không sai khi hy vọng vào quyển sách này, trong sách có rất nhiều câu chuyện nhỏ, mẹo hữu ích mà dường như khi đọc thì ta thấy bản thân mình ở trong đó. Qua đó mà học hỏi thêm các kĩ năng khác để khác phục nhược điểm mà ngày càng hoàn thiện bản thân, chuẩn bị ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường cho cánh cửa tương lai sau này.

Danh mục:

Giới thiệu

Khi lên cấp ba, chúng ta phải đối diện với vô số vấn đề, gánh chịu muôn vàn áp lực, lo lắng cho tương lai và băn khoăn về hiện tại, vậy phải làm thế nào? Cuốn sách này khai thác trải nghiệm chân thực của chính tác giả từ những ngày tháng bộn bề đèn sách cho kỳ thi vượt vũ môn cho tới lúc hân hoan bước vào cuộc sống mới thời đại học. Tác giả sẽ truyền cho bạn những bí quyết để “học hết sức, chơi hết mình” trong thời khắc quan trọng này, dạy cho bạn những chiêu “đấu trí” với cha mẹ và thầy cô, góc nhìn đúng đắn về tình cảm tuổi học trò và cách xử lý những mối quan hệ xã hội, giúp cho bạn trải qua những ngày tháng trung học đáng nhớ và đầy màu sắc.

Tất cả những vấn đề và lời khuyên trong cuốn sách đều được đút rút từ trải nghiệm của chính tác giả, với cách diễn đạt gần gũi, mới mẻ và thú vị, tựa như một ly cà phê thơm nồng, ắt sẽ mang đến cho bạn những dư vị lắng đọng và hữu ích.

Đọc thử

LÊN NÚI TRI THỨC CŨNG CÓ THỂ “ĐI TẮT ĐÓN ĐẦU.”

Thành tích tốt không nhất thiết là phải vượt qua cả một biển bài thi, nếu biết nắm bắt phương pháp kỳ diệu của sự “lười biếng”, sở hữu phương pháp học tập của riêng mình, nâng cao khả năng tiếp thu thì việc học tập một cách nhẹ nhàng hoàn toàn không đến mức diệu vợi đến vậy.

Trước nay, tôi chưa từng là một “học sinh ngoan”. Nhưng đó lại là điều mà tôi luôn lấy làm tự hào.

Khi đám “học sinh ngoan” trong mắt thầy cô, bạn bè và phụ huynh đang cần cù chăm chỉ, nghiêm túc phấn đấu, trong đầu không chút tạp niệm, “hai tai không nghe chuyện ngoài thềm, một dạ nghiền ngẫm sách thánh hiền”, tôi lại cười nói hỉ hả, chơi bời nghịch ngợm, mặt thì lúc nào cũng nhơn nhơn, cho dù không khí học tập xung quanh có căng thẳng thế nào, tôi cũng không hề lãng quên việc ăn uống chơi bời, chẳng muốn bỏ dù chỉ một chút công sức vào cái sự học chán ngắt, khô khốc kia. Học hành tẻ nhạt như vậy, phiền hà như vậy, ai mà thích cơ chứ?

Nhưng, “học sinh hư” bất trị ngang tàng là tôi đây cuối cùng lại luôn có được thành tích khả quan một cách kỳ lạ. Đây không phải do tôi thần thông quảng đại, tài năng xuất chúng, bí quyết chỉ xuất phát từ một đặc điểm của tôi: đó là lười.

Có đứa bạn học còn cảm thấy kỳ quái: “Ơ, tớ lười, cậu cũng lười, tại sao tớ càng lười thì điểm lại càng kém, còn cậu càng lười thì điểm lại càng cao nhỉ?” Không hề không hề! Lười kiểu này hoàn toàn khác với kiểu lười kia: lười của tôi không phải theo kiểu chẳng hề đụng tay làm bất cứ thứ gì, đình công một cách tiêu cực; mà theo kiểu “tìm lối tắt, kiếm cách nhanh” để tiết kiệm thời gian học tập.

Bản tính lười thì ai ai cũng có. Trong cuộc sống chúng ta đều thích lười biếng, cũng phổ biến như kiểu ngồi cáp treo lên núi hoặc là đi đường tắt vậy. Thế nên khi phải đối mặt với cái việc khổ ải mà tránh không được, né cũng không xong như học hành, tội gì mà không đi lối tắt, lười biếng một chút chứ?

Phương pháp để dù lười biếng nhưng vẫn có thể đạt được thành tích tốt thực ra không hề phức tạp, chỉ cần luyện được hai tuyệt chiêu: “Thói quen học tập tích cực” và “Phương pháp học tập phù hợp với bản thân” là bạn cũng có thể giống tôi – học tập, chơi bời cả hai đều giỏi, đạt đến đẳng cấp “thần thánh” mà những kẻ bàng nhân thế tục phải tròn mắt ngưỡng mộ!

Còn nhớ hồi lên cấp ba, tôi là một trong những “của nợ” mà cả lớp bất đắc dĩ phải gánh theo. Nhìn những đứa gần như chẳng phải nhọc công tốn sức mà vẫn có thể nắm được kiến thức, thành tích thì lúc nào cũng cao chót vót, tôi chỉ có thể chua chát công nhận rằng “kẻ thông minh quả là khác với người thường…” Thế nhưng, sau một vài cơ hội tình cờ, tôi đã “chôm” được không ít những bí quyết thuộc hàng độc của đám học sinh ưu tú kia.

Tên A Bàng ngồi sau lưng tôi có cả một quyển sổ ghi chép tỉ mỉ những từ vựng dễ sai và những câu thành ngữ của môn Ngữ văn. Trước kỳ thi, khi cả lớp đều ôm từng tập đề cương dày cộp như bách khoa toàn thư, vò đầu bứt tai đánh vật với đống bài ôn tập, A Bàng lại chỉ lăm lăm trên tay một cuốn sổ nhỏ, nhưng cuối cùng lại đạt được thành tích rất tốt, thế mới lạ chứ!

Cả lớp trưởng Tiểu Dã nữa, trong giờ học Toán lúc nào cũng lúi húi làm việc riêng, tranh thủ lúc thầy giáo đang giảng những bài mà mình đã biết làm, nó lặng lẽ ngồi ngâm cứu những nội dung mà mình chưa biết hoặc làm bài tập. Kết quả sau khi tan học, nó cứ thảnh thơi đi đá bóng hoặc ra chơi game, mỗi bận thi vẫn đều đặn đạt được thành tích khiến ai cũng phải ngưỡng mộ đến phát ghen lên được!

Nhìn đám bạn ai nấy đều có “chiêu thức” của riêng mình, tôi tự thấy hổ thẹn vì chẳng thể sánh bằng. Thì ra thành tích tốt không nhất thiết là phải vượt qua cả một biển bài thi, nếu biết nắm bắt phương pháp kỳ diệu của sự “lười biếng”, sở hữu phương pháp học tập của riêng mình, nâng cao khả năng tiếp thu thì việc học tập một cách nhẹ nhàng hoàn toàn không đến mức diệu vợi đến vậy.

Lý thuyết không bằng hành động! Tôi nhanh chóng tối ưu hóa phương pháp học tập của mình, và bây giờ xin chia sẻ cùng các bạn. Những mẹo nhỏ này mặc dù chưa chắc đã thích hợp với tất cả mọi người, nhưng hy vọng ít nhiều có thể giúp ích hoặc mang tới những sự gợi mở cho các bạn:

Đầu tiên, phải có được một cuốn nhật ký độc nhất vô nhị của riêng mình. Thường ngày tôi hay thích sưu tập những món đồ nhỏ được bọc giấy đẹp đẽ, giấy thư, hình dán, giấy bọc… rồi nhét đầy cả một ngăn bàn sặc sỡ lòe loẹt, món nào cũng chẳng nỡ vứt bỏ. Lần này, tôi đã nắm bắt được tâm lý của mình, bèn mua một cuốn sổ ghi chép với họa tiết đơn giản tinh tươm bên ngoài và chất giấy tuyệt hảo bên trong, rồi viết ở bìa những mục tương ứng. Khi mang theo cuốn sổ mà mình vô cùng ưng ý, chẳng phải chúng ta sẽ luôn háo hức được viết lên đó hay sao? Ở trên lớp, tôi bắt đầu viết bài một cách rõ ràng hơn, nội dung cũng sắp xếp quy củ chỉnh tề hơn, cố gắng duy trì sự sạch đẹp của cuốn sổ, bởi tôi biết giá trị lớn nhất của việc chép bài là dùng để ôn tập, mà nếu như những thứ mình viết rối tung rối mù thì khi đọc cũng phát ngán, ghi xong một lượt đến lật lại xem cũng chẳng thèm nữa, vậy thì có dùng cuốn sổ đẹp đẽ đến mấy, rồi ghi chép tỉ mỉ đến mấy e cũng chỉ phí của giời, vừa tốn giấy vở, vừa phí bút mực.

Thứ hai là ôn tập và chuẩn bị bài mới. Chúng ta thường rất dễ lờ đi hai công đoạn này, vì cho dù không ôn lại bài vở, chúng ta cũng có thể cóp nhặt ứng biến làm bài tập về nhà một cách đại khái; cho dù trước giờ lên lớp không chuẩn bị bài mới thì đến khi thầy giáo giảng, chúng ta cũng có thể ứng biến nghe hiểu một cách tương đối, chẳng thấy có ảnh hưởng gì quá tiêu cực. Lại cộng với việc ôn tập và chuẩn bị bài mới sẽ ngốn mất kha khá thời gian, xem ra là một việc tốn công vô ích, vì thế rất nhiều bạn đều phó mặc. Nhưng chỉ cần thử là sẽ thấy, thực ra chúng vô cùng hữu hiệu và rất đáng để thực hiện.

Sau một ngày lên lớp đầu đau mắt mỏi, não của chúng ta bị nhồi nhét quá nhiều kiến thức, nhưng một số nội dung vẫn ù ù cạc cạc, một số thì gần như đã quên sạch, nên khi làm bài tập hiệu suất thường không được cao. Và ôn tập có thể giúp chúng ta củng cố kiến thức sau một ngày học tập, giúp chúng ta làm bài nhẹ nhàng, thảnh thơi hơn, từ đó xác suất làm đúng cũng cao hơn.

Vậy còn đọc trước bài mới thì sao? Nó có thể giúp chúng ta làm quen với nội dung bài vở trước khi lên lớp. Trong quá trình này, có thể chúng ta sẽ phát hiện ra một số chỗ khó hiểu, vậy thì hôm sau có thể mang câu hỏi đó đến lớp để “thỉnh giáo” thầy cô. Và như vậy, ở trên lớp chúng ta có thể tiếp thu bài nhanh hơn những bạn chưa đọc trước bài mới, hiệu suất nghe giảng được nâng cao và cũng giúp chúng ta tận hưởng cảm giác “thế nhân đều say, mình ta tỉnh”.

Bên cạnh đó tôi nghĩ rằng, việc đọc trước bài mới và ôn tập có thể thay đổi linh hoạt tùy theo tình hình từng người và từng môn học. Yêu cầu ôn tập, đọc trước bài mới của mỗi môn là không giống nhau, ví dụ như khi đọc trước bài mới môn Ngữ văn, chúng ta thường phải đọc trước tác phẩm, rồi tìm hiểu phần chú thích, giải nghĩa; môn Toán thì phải hiểu được những công thức mà thầy giáo sẽ giảng, rồi thử làm những bài luyện tập; còn tiếng Anh thì phải đọc bài khóa và học thuộc từ mới. Với những môn mà chúng ta học không thật ổn thì càng cần phải làm tốt từng hạng mục công việc.

Giống như môn Toán, do tư duy tương đối chậm chạp nên khi lên lớp tôi thường không theo kịp lời thầy giáo giảng, không nắm vững khái niệm, rồi thí dụ nghe cũng không hiểu. Để tránh bị rơi rớt những kiến thức quan trọng, tôi sẽ luôn tranh thủ đọc trước bài mới, như vậy sẽ không phải tự ti, lo lắng vì không theo kịp bài giảng trên lớp. Đồng thời sau khi tan học tôi cũng sẽ tranh thủ ôn tập, giải quyết hết nhưng kiến thức và thí dụ mà mình không hiểu bằng cách hỏi các bạn hoặc hỏi trực tiếp thầy giáo, tuyệt đối không để hổng kiến thức. Hai công việc này thực sự giúp ích rất lớn cho tôi, khiến cho môn Toán dặt dẹo của tôi không bị tụt lại quá xa, và cũng giúp cho tôi có được nền tảng để “đi tắt đón đầu”.

Thứ ba, học tập một cách có trọng điểm. Đây cũng là con át chủ bài trong việc nâng cao hiệu quả sử dụng thời gian.

Lên lớp 12, để đảm bảo chất lượng ôn tập, thầy cô thường giao bài tập nhiều chất ngất, học sinh khối xã hội còn đỡ hơn một chút, nhưng bài tập mà học sinh khối tự nhiên phải giải quyết thực sự nhiều đến mức khủng khiếp. Còn nhớ cứ mỗi lần có đợt nghỉ nào kéo dài 2-3 ngày, thầy giáo lại như thể ông già Noel, cười híp mắt nói với chúng tôi rằng: “Thầy có một món quà nhân dịp nghỉ lễ đấy nhé, các em phải đón nhận nồng nhiệt đấy…” Sau đó chẳng nói chẳng rằng, vung tay phát một đống bài tập ken đặc những chữ “tặng” cho chúng tôi. Thực lòng mà nói, nếu muốn làm hết, làm tốt tất cả đống bài tập của mỗi thầy cô giao về gần như là điều không thể. Vì vậy, để đạt được hiệu quả học tập tốt nhất mà không đến nỗi khiến bản thân mình chết mệt, tôi bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ mà thầy cô giao một cách có chọn lọc. Ví dụ, đối với môn Toán mà tôi học dở ẹc, mỗi một lần làm bài tập tôi đều làm một cách tỉ mỉ, cẩn thận; còn đối với môn tiếng Anh mà tôi nắm tương đối vững, tôi biết rõ rằng những bài tập mà cô giáo giao sẽ không giúp mình tiến bộ thêm bao nhiêu, vì vậy đa phần tôi sẽ không làm, mà sẽ tự tìm cách nâng cao trình độ thông qua việc đọc các sách vở hoặc xem phim nguyên bản tiếng anh. Như vậy có thể giảm thiểu làm những việc vô ích, dồn sức vào những việc quan trọng hơn và có thể thu được hiệu quả tối đa.

Cuối cùng và cũng là điều quan trọng nhất, đó là giao lưu, đặc biệt là giao lưu với thầy giáo.

Bình thường ở trên lớp, thầy cô thường xuất hiện trước mắt chúng ta bằng một hình tượng nghiêm túc thậm chí là có phần cổ lỗ, hà khắc. Sau khi bị phê bình vài lần, thái độ của chúng ta với thầy cô lại càng e dè sợ sệt. Điều này là hết sức bình thường, vì xét cho cùng địa vị của thầy cô rất đặc biệt, làm sao có thể thân mật vô tư như bạn bè được? Thế nhưng, thực ra thầy cô không hề đáng sợ, bởi một người dù nghiêm khắc đến mấy ắt cũng có mặt thân thiết nhẹ nhàng. Vẻ khắt khe không thể xâm phạm mà thầy cô tỏ ra, thường chỉ là để khiến chúng ta nghiêm túc học tập mà không được đòi hỏi gì, điều đó là để tốt cho chúng ta. Chúng ta có thể coi thầy cô như những người bạn, khi có điều gì không hiểu thì kịp thời thỉnh giáo, khi mơ hồ bối rối có thể tìm đến thầy cô để tâm sự, tháo gỡ nút thắt trong lòng.

Những vấn đề học thuật mà thầy cô có thể giúp đỡ đương nhiên không cần phải nói, nhưng trong cuộc sống, thầy cô cũng có thể giúp chúng ta vượt qua những thời khắc khó khăn. Thầy cô đã từng tiếp xúc với vô số người, đúng như câu nói “học sinh như nước chảy, thầy giáo như thép tôi”, các thầy các cô đã dạy qua hết lứa học sinh này đến lứa học sinh khác – những người cũng giống như bạn và tôi, thế nên những khúc mắc tương tự của tuổi học trò, chắc hẳn “những người bàng quan nếm đủ hồng trần” như thầy cô ắt sẽ có cách giúp chúng ta giải quyết thỏa đáng. Còn tôi, mãi đến giai đoạn cuối của lớp 12 mới hiểu được đạo lý này và trở thành một học sinh tích cực phát biểu trên lớp, giữa giờ thường xuyên lên bục trò chuyện với thầy cô và cũng là “khách quen” trong văn phòng của giáo viên.

Trong quá trình giao lưu với thầy cô, những điều tôi được nghe đều là những kiến giải cao xa thấu triệt, nhưng thứ mà tôi được học đều là những phương pháp tối ưu, vô cùng hiệu quả. Dưới sự giúp đỡ của giáo viên, tôi còn có thể phát hiện ra những lỗ hổng kiến thức tiềm ẩn trong những bài tập sai, lợi ích quả thực nhiều vô kể. Vì vậy, hãy tích cực giao lưu với thầy cô, có việc hay không cũng hãy chăm chỉ cầm theo cuốn sổ rồi lượn một vòng ở văn phòng của các giáo viên, điều này chỉ có lợi mà chẳng có hại, tội gì mà không làm cơ chứ?

Chia sẻ bấy nhiêu phương pháp học tập như vậy, bất giác cảm thấy ngán ngẩm vì bản thân rõ thật khù khờ, mãi đến lớp 12 mới ngộ ra được những lợi ích tuyệt vời mà chúng mang lại. Nếu như có thể tỉnh ngộ sớm hơn một chút, thu nạp những món “bửu bối” này vào trong tay áo, chắc chắn tôi sẽ có thể tiết kiệm được vô số thời gian học tập để chơi bời, ăn uống và hưởng thụ cuộc sống, chẳng phải là tuyệt vời hay sao?

Hãy dùng một công thức để tổng kết nhé:

Phương pháp học tập tốt = Hiệu suất học tập cao = Thời gian học tập ngắn + Thành tích tốt + Thời gian chơi nhiều hơn nữa = Cha mẹ vui lòng + Thầy cô công nhận + Bạn bè “ngưỡng mộ đến phát ghen lên được”.

Tuyệt chiêu “hại bất cập lợi” như vậy, bạn còn chần chừ gì nữa?

Trích dẫn

Đang cập nhật..

Thể loại

11 cuốn sách hay về hướng nghiệp giúp bạn hiểu rõ bản thân - Điều quan trọng nhất không phải là cố gắng không thay đổi mà chính là tìm ra điểm bất biến trong thế giới mau thay đổi này: đó là hiểu rõ bản thân. 11 cuốn sách hay về hướng nghiệp là những thao thức, những trải nghiệm sống động, những chia sẻ chân tình, tâm huyết… Đọc thêm

Nơi bán

 

Nhận hàng ngay chỉ trong vài giờ với gói TIKINOW tại TP.HCM, HN, Cần Thơ, Đà Nẵng, Nha Trang, Hải Phòng, giảm ít nhất 15% cho nhiều đầu sách bán chạy

Tới nơi bán

 

FREESHIP cho đơn hàng từ 140k tại TP.HCM và Hà Nội, từ 250k tại các tỉnh thành khác, giảm ít nhất 15% cho nhiều đầu sách bán chạy.

Tới nơi bán

2 đánh giá cho Từ Ghế Nhà Trường Đến Giảng Đường Đại Học

  1. Mộc Tiên

    Sách này đọc hay lắm, tụi mình đang ngồi trên ghế trường cấp 3 nên việc đọc cuốn sách này vô cùng bổ ích, nó củng cố ước mơ của bạn, vả lại giúp mình có ý chí hơn. Nói thật mình là học sinh lớp chọn nhưng lại học lệt. Nhất là môn Anh. Nó khiến mình đau khổ cả một năm lớp 10, nhờ đọc sách này nó đã cho mình nghị lực vượt qua rào cản. Khiến một món học lệt trở nên dễ đang đối với tôi. Bạn thử nghĩ xem, nếu như thời đại này thi toán văn anh mà môn anh của bạn chì lè tè 1-3 điểm mà 2 môn kia điểm cao chót vót vậy bạn thấy có tiếc cho mình không. Tại sao không cố gắng ngay từ đầu. Cuốn sách này cho bạn nhưng điều bạn cần biết mà bạn chưa hề trải qua. Đọc đi nhé mb.

  2. Tú Trâm

    Đã bao giờ bạn tự suy nghĩ: ” Khi lên cấp ba, chúng ta phải đối phó với vô vàn vấn đề “. Những điều ấy đè lên bạn muôn vàn áp lực, lo lắng cho hiện tại và cả tương lai. Vậy chúng ta phải làm gì để đối phó với những điều đó? Đừng lo, ” Từ ghế nhà trường đến giảng đường đại học” sẽ cho bạn những bí quyết học nhẹ nhàng, thi hiệu quả, sống hạnh phúc mà tác giả đã trải qua thực tế để đúc rút ra.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button