Ngồi bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài vừa là bị cầm tù, lại vừa ở vị trí tự do nhìn vào sự cầm tù của người khác. Bị tàn tật vừa là thêm một sự cầm tù nữa mà nhân vật trong “Tưởng tượng và dấu vết” phái gánh chịu, nhưng trạng thái ấy lại cũng là một điều kiện khác thường cho những suy tư dị biệt.
Ngồi bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài vừa là bị cầm tù, lại vừa ở vị trí tự do nhìn vào sự cầm tù của người khác. Bị tàn tật vừa là thêm một sự cầm tù nữa mà nhân vật trong “Tưởng tượng và dấu vết” phái gánh chịu, nhưng trạng thái ấy lại cũng là một điều kiện khác thường cho những suy tư dị biệt.
Uông Triều (tên thật là Nguyễn Xuân Ban, sinh năm 1977) vốn là một thầy giáo nhưng đã rẽ ngang để trở thành nhà văn chuyên nghiệp, mà lại đầu quân vào hàng ngũ nhà văn áo lính ở “số 4 Lý Nam Đế”.
Mặc dù chỉ giành giải khuyến khích tại cuộc thi truyện ngắn Báo Văn nghệ (2011-2013) vừa qua, song Uông Triều được đánh giá là “một cây bút có nhiều triển vọng, chịu tìm tòi đổi mới, đặc biệt ở đề tài lịch sử”…
Nguyen Bac Hao –
Tôi thấy cuốn tiểu thuyết này rất lạ so với những cuốn sách tôi đã đọc. Tác giả dường như sử dụng một kết cấu rất phức tạp, rất nhiều chỗ cắt dán với nhau. Nhân vật chính là một người bị liệt và ham đọc sách và có lúc các nhân vật trong cuốn sách bước ra trò chuyện với anh. Trong tác phẩm có những thứ rất kì dị như người làm tình với cây, kẻ cứ nửa đêm trở thành chó sói và những giấc mơ kì dị. Một cuốn sách không đơn giản nhưng tôi cảm thấy thích khám phá cùng sự lạ lùng, phá cách của nó.