Cảm nhận sách

“Chiếc khăn gió ấm” – tập thơ khắc khoải về mối duyên tình lỡ dở

Trở lại với câu chuyện “yêu nhau không lấy được nhau” trong thơ Chu Thu Hằng, tôi không chỉ cảm phục người thơ luôn chung thủy với tình yêu đã tuột mất, mà còn cảm phục sự chung thủy với đề tài này của chị.

1. Chỉ giàu nữ tính mới viết ra câu thơ ấy. Và trẻ nữa. Những tâm hồn trẻ trung thường lắm giận hờn. Trong tình yêu, giận hờn đôi khi đồng nghĩa với “đòi yêu” và hơn thế nữa, thấy cuộc đời lãng mạn hơn, phong phú hơn, mới mẻ hơn.

“Trách anh xa cách quá

Rồi giận hờn với cả giấc mơ”

Xuyên suốt tập thơ “Chiếc khăn gió ấm” của Chu Thu Hằng là tình yêu. Đúng hơn là nuối tiếc tình yêu. Ta thấy có một nhân vật anh luôn tỏa bóng xuống đời em. Nhưng anh chỉ là một cái bóng. Cái bóng ấy cứ suốt đời bám riết, che chở, tươi xanh nuôi trồng hy vọng và lắm lúc em cũng bị “bóng đè”.

Vâng, chỉ là một cái bóng, nhưng sao nó khắc khoải thế, nó yêu thương thế. Nó là thật hay nó chỉ là cái bóng “diêu bông”? Có lẽ người đọc cũng chả cần truy vấn cái bóng là ai, cái bóng là gì khi đọc thơ chị. Đó là biểu tượng của câu chuyện “yêu nhau không lấy được nhau” từ xưa cổ mà thôi. Nhưng đối với Chu Thu Hằng, nó như là “đặc sản” của riêng chị.

Chọn cho mình một món “đặc sản” tinh thần để viết thơ, không phải ai cũng làm được. Hằng đã cảm, đã nghĩ, đã day dứt về “nó” ở nhiều góc độ, chiều kích khác nhau, cốt để thể hiện tình yêu của người phụ nữ. Khi dại dột nông cạn, khi tiếc nuối không cùng, khi đau đớn xé vò, khi khát khao hy vọng. Sức liên tưởng và trí tưởng tượng của nhà thơ luôn được khơi mở, khiến câu chuyện “yêu nhau không lấy được nhau” ngày càng mới mẻ và thú vị nhường nào.

“Nắng sắp tắt rồi

Dây diều sắp đứt

Em buộc gió vào mây

… Neo cánh diều tìm một nửa xa rồi”.

Thi ảnh buồn. Nhịp điệu buồn. Nhưng không chỉ có buồn, vẫn còn rất nhiều câu thơ nóng lên nỗi niềm khát cháy:

“Em vẫn nghĩ về anh cùng trái đất nóng lên

Vẫn nhớ anh khi sông biển nghẹn ngào ngày cá chết

Vẫn thao thức yêu anh trong giấc mơ không có ngày ly biệt…”

Đọc thơ Chu Thu Hằng ta không nghĩ thơ chị viết về một người hay chỉ viết cho riêng mình. Chị viết cho tình yêu. Và từ câu chuyện “yêu nhau không lấy được nhau” ta sẽ đọc được cả tình yêu khi họ đã lấy nhau, đã hạnh phúc và khổ đau. Đó là thơ tình được chia sẻ với bao người.

2. Làm một nhà thơ đã khó. Làm một người đàn bà làm thơ thật khó hơn nhiều. Tôi cứ nghĩ, với công việc của một nhà báo viết báo, làm báo như Hằng lại còn viết kịch bản cho hàng trăm tập phim và mấy tập truyện ngắn nữa, vậy mà gần đây thơ chị liên tục xuất hiện trên mạng xã hội khiến cho nhiều độc giả ngỡ ngàng. Thơ chị vừa xuất bản thành tập “Trong giấc mơ”, nay lại tiếp tục cho ra đời “Chiếc khăn gió ấm” thì quả là “gà đẻ trứng hồng”. Thơ đã làm cho chị hồi xuân, sống lại thời tuổi trẻ văn khoa giàu ước mơ lãng mạn.

Thơ đã làm cho chị sống cùng lớp trẻ đang yêu. Hay là ngược lại? Chắc đều đúng cả. Người ta nói: Chơi với người trẻ, tâm hồn cũng trẻ ra. Mà thơ thì dù trải nghiệm đến đâu cũng luôn cần chất trẻ. Cái chất trẻ trong hồn vía nhà thơ nó hiện lên trong thơ Hằng như phấn hoa được ấp trong những sắc màu tươi tắn, như hương thơm giấu trong túi áo vẫn thơm. Đúng như một câu thơ chị viết: “Nhẹ bước thôi, đừng vội/ Xuân và tôi – Ai già?”.

3. Trở lại với câu chuyện “yêu nhau không lấy được nhau” trong thơ Chu Thu Hằng, tôi không chỉ cảm phục người thơ luôn chung thủy với tình yêu đã tuột mất, mà còn cảm phục sự chung thủy với đề tài này của chị. Bởi cứ viết mãi về một đề tài thì thật khó mà thoát khỏi sự lặp lại chính mình, hoặc khiến người đọc dễ có cảm giác nhàm chán.

Hình như Hằng cũng biết rõ điều đó, nên với mỗi bài thơ chị lại cố gắng tìm cho mình những cảm xúc mới. Đi tìm những giấc mơ cho đối tượng trữ tình cũng là một cách hay. Giấc mơ thường lạ vì giấc mơ là một phản ánh của vô thức đã bị nhấn chìm bởi ý thức, và thỉnh thoảng nó xuất hiện như những bọt nước thoát lên từ đáy cốc. Đó là cuộc tìm anh qua giấc mơ:

“Em đi tìm anh chạy qua những giấc mơ

Xuyên mây trời, ngược thời gian về quá khứ

Nỗi nhớ anh chưa khi nào cũ”.

Hoặc gặp lại anh qua giấc mơ:

“Em gặp lại anh qua những giấc mơ

Trong những nỗi buồn anh không có mặt

Trong những cuộc vui lửa lòng chưa hề tắt

Dù anh đã từng làm tổn thương em”.

Và niềm tin vào chính mình thật là mãnh liệt:

“Em sẽ chờ anh dù giá rét đêm đông

Dù biết chắc không khi nào anh đến…”

Thơ Chu Thu Hằng là thế? Vâng, đó là cuộc ngợi ca tình yêu bất tử vang lên như không bao giờ dứt trong tâm hồn người phụ nữ đã khiến cho thơ chị lan tỏa những vòng sóng xao xuyến hồn người. Để rồi ngỡ ngàng nhận ra tận cùng bản chất khổ đau trong tình yêu vô vọng:

“Em trở về với mùa đông ngày cũ

Nỗi buồn nghiêng trĩu nặng vỉa hè khuya

Ngón tay run chạm cơn gió đông về

Môi tái lạnh trước giấc mơ đã vỡ”.

Và giờ đây tập thơ “Chiếc khăn gió ấm” đã ở trên tay bạn. Bạn hãy đọc, và bạn sẽ cảm thấy có bạn trong đó, và bạn cũng sẽ thấy cả những gì bạn chưa hề có.

Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo

 

Bạn có thể quan tâm đến chủ đề:

Ngày đăng: Tháng Mười Một 7, 2017 | Lần cập nhật cuối: Tháng Hai 2, 2018

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button