Cảm nhận sách

Phía sau một cô gái ‘ế’

Không còn cam chịu và chỉ biết “hy sinh” như những người phụ nữ thế kỷ trước, những cô gái thời đại này đều tự tin, kiêu hãnh và bản lĩnh hơn.

Bởi vậy, họ sẵn sàng sống “độc thân” và không vì sức ép từ dư luận mà vội vã yêu. Thế nhưng, cho dù mạnh mẽ đến mấy, chẳng ai muốn mãi đi đi về về cùng chiếc bóng của chính mình. Phía sau một nàng “gái ế” là gì?

Là nỗi cô đơn vang vọng, là những thương tổn trong quá khứ cản ngăn họ gật đầu nắm tay một người mới, là những nỗi sợ, là sự yếu đuối được bọc kỹ bởi một vẻ ngoài rạng rỡ. Và thật ra, dù có “ngại yêu” đến thế nào, thẳm sâu trong lòng mỗi cô gái đều mang một khát khao được yêu thương, được chở che, được nắm tay một người mà an yên đi qua mọi giông bão cuộc đời.

Gói ghém tất thảy tâm tư cùng cảm xúc ấy vào trong một câu chuyện dài với những tình tiết vừa chân thật, vừa hài hước lại có lúc sâu lắng đến nghẹn ngào, Thời đại gái ế của tác giả Cade thực sự là một cuốn sách dành tặng cho những trái tim khao khát yêu thương.

Linh là một “gái ế”. Ế theo quan niệm của mẹ cô, của bạn bè, người thân, và của chính xã hội mà cô đang sống. Hai mươi tám tuổi, chỉ vắt vai đúng một mối tình, lại là tình đơn phương với Việt – chàng trai cô thầm thương trộm nhớ từ thuở còn ngồi trên ghế nhà trường.

Nhưng “gái ế” này không suốt ngày kêu là rằng mình… ế và trốn biệt trong nhà. Linh vẫn lê la hàng quán vỉa hè, vẫn ngày ngày quấn quýt cùng An – cô bạn thân cũng thuộc dạng “hàng tồn kho”, vẫn sống vô tư, phóng khoáng, độc lập và yêu đời.

Bỗng một ngày, Linh gặp Phong, chàng trai hào hoa phong nhã, con nhà tài phiệt mà mẹ cô ép đi xem mắt. Anh bước vào cuộc sống của cô ào ạt như một cơn cuồng phong, khiến cho trái tim bướng bỉnh ấy đổi thay để rồi say đắm trong tình yêu ngọt ngào.

Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu, sóng gió đã liên tiếp ập đến. Liệu rồi cô có đứng vững và giữ chặt được hạnh phúc của mình giữa những đẩy xô của số phận, những ân oán thương trường, những hiểu lầm chồng chất và cả sự trở lại của Việt?

Mỗi cô gái đều sẽ có một “định mệnh” của riêng mình. “Định mệnh” ấy cho họ đủ mạnh mẽ để không quỵ ngã những lúc yếu lòng, không vội buông tay khi vẫn còn niềm tin nơi nhau, biết đợi chờ và hài lòng với quyết định lớn của đời mình. “Nếu nhất định không phải người đó thì cũng chẳng phải là ai khác.”

Vậy đấy, chỉ trái tim mới biết đâu là thứ ta thực sự cần trong cuộc đời này. Dẫu cho con đường kiếm tìm hạnh phúc có gian nan, mệt mỏi đến mấy, và nỗi cô đơn mà những đợi chờ mang đến như nhấn chìm hết hy vọng, chỉ cần kiên trì và tin vào lựa chọn của chính mình, thì rồi ta cũng sẽ được bình yên với hạnh phúc (dẫu muộn màng) của mình thôi.

“Thực ra, trong cuộc đời này, ai thiếu ai đó vẫn có thể sống tiếp được, lại còn sống tốt. Mọi thứ luôn vận động, vượt qua và trưởng thành là điều chúng ta cần làm, để rồi nhận ra, luôn luôn có những thứ quan trọng hơn những thứ quan trọng nhất.”

Nên, hãy sống mạnh mẽ và đừng bao giờ đánh mất “định mệnh” của chính mình nhé các cô gái!

Linh là một “gái ế”. Ế theo quan niệm của mẹ cô, của bạn bè, người thân, và của chính xã hội mà cô đang sống. Hai mươi tám tuổi, chỉ vắt vai đúng một mối tình, lại là tình đơn phương với Việt – chàng trai cô thầm thương trộm nhớ từ thuở còn ngồi trên ghế nhà trường. Nhưng Linh vẫn lê la hàng quán vỉa hè, vẫn ngày ngày quấn quýt cùng An – cô bạn thân cũng thuộc dạng “gái ế”, vẫn sống vô tư, phóng khoáng, độc lập và yêu đời.

 

Bỗng một ngày, Linh gặp Phong, chàng trai hào hoa phong nhã, con nhà tài phiệt mà mẹ cô ép đi xem mắt. Anh bước vào cuộc sống của cô ào ạt như một cơn gió, khiến cho trái tim bướng bỉnh ấy đổi thay để rồi say đắm trong tình yêu ngọt ngào. Nhưng hạnh phúc chẳng được bao lâu, sóng gió đã liên tiếp ập đến. Giữa những đẩy xô của số phận, những ân oán thương trường, những hiểu lầm chồng chất và cả sự trở lại của Việt, liệu rằng cuối con đường, Phong và Linh có tìm thấy nhau?

 

Một số trích dẫn:

“Nếu thật sự tình yêu không cần đến dũng khí, thì nhiều người trong chúng ta đã chẳng chọn cô đơn.”

“Người cũ không nhất thiết phải quên, nhưng nhất thiết phải buông…”

“Sống vì mình, sống là mình, yêu ai thì cứ yêu, muốn ở cạnh ai thì cứ ở cạnh người ấy, buồn lo thì chia sẻ, mệt mỏi thì dựa dẫm, nghĩ ngợi ít thôi, hận thù ghét bỏ cũng ít thôi.”

“Hầu như tất cả mọi thứ trên đời chỉ cần nỗ lực và thời gian là đều có thể có được. Ngoại trừ tình cảm.”

“Có được tình cảm của ai đó, không chỉ cần nỗ lực và thời gian, mà còn vô vàn những yếu tố khác nữa. Ví dụ như duyên phận.”

“Đời người giống như một bức tường, dễ đóng rêu. Sẽ có những đoạn ký ức khi thời gian phủ lên một lớp bụi, bị người lãng quên mất.”

“Vừa ngông cuồng, lại vừa đa cảm, chúng tôi cứ thế tận hưởng từng giây phút thời gian trôi, rồi tuổi trẻ bỗng nhiên tuột mất một ngày nào đó chẳng biết. Trên những con phố dài và rộng, chúng tôi luôn tìm kiếm tuổi mười tám, hai mươi đánh rơi ở những âm thanh và mùi vị cổ kính nơi đây.”

“Về góc độ tâm lý học mà nói thì những người cô đơn là những người sợ thất bại, muốn trốn tránh, nhưng lại hay kỳ vọng.”

“Là con trai, không mang nổi hạnh phúc đến cho người con gái mình yêu chính là thất bại lớn nhất trong đời.”

“Là con gái, khiến bản thân trở nên nhếch nhác chính là đang có tội lớn nhất với chính mình.”

Mai Anh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button