Sống

Đừng bao giờ nghĩ rằng mình không thể, cho đến khi bạn thực sự bắt đầu

Dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta đừng vội nghĩ rằng bản thân mình không thể, nếu như bạn chưa thực sự sẵn sàng để bắt đầu.

Tôi đã từng đọc được câu chuyện về cuộc đời Homer – tác giả của hai sử thi nổi tiếng là Iliad và Odyssey. Ai cũng biết ông là một nhà thơ vĩ đại, nhưng ít người biết rằng ông từng có một tuổi thơ vô cùng bất hạnh.

Homer là một người khiếm thị, số phận nghiệt ngã đã cướp đi ánh sáng của đôi mắt khiến cả cuộc đời ông phải sống trong bóng tối. Bởi thế, cậu bé Homer luôn cảm thấy đau khổ và không thích tiếp xúc với mọi người. Ngày ngày, Homer thường ra bờ biển, ngồi một mình trên tảng đá, thả hồn theo mây trời và gió biển.

dung-bao-gio-nghi-rang-ban-khong-the-1

Một hôm, khi đang lắng nghe những âm thanh dịu dàng của biển cả, Homer chợt nghe thấy một giọng hát quyến rũ, hòa quyện trong tiếng đàn huyền cầm du dương khiến lòng cậu mê đắm. Đó là khúc hát tuyệt vời của một người nghệ sĩ tài hoa. Người ấy vừa đàn vừa hát và bước đi nhẹ nhàng dọc theo bờ cát. Khi cảm thấy hơi thở của người ấy mỗi lúc một gần mình hơn, Homer vụt đứng dậy, dang tay ôm lấy người ca sĩ xa lạ và xúc động cảm ơn ông. Người ca sĩ cũng cảm ơn Homer vì đã lắng nghe ông với tất cả sự rung động chân thành của trái tim.

Homer nói, giọng cậu run run, đẫm nước mắt:

– Ông ơi! Con bị tật nguyền thế này thì có thể đàn và hát như ông được không?

Người nghệ sĩ trìu mến đáp:

– Tuy đôi mắt con không nhìn thấy nhưng con có đôi tai tinh tường cùng với một tâm hồn nhạy cảm. Nếu con muốn, ta sẽ giúp con.

Vậy là Homer được người nghệ sĩ nhận làm học trò. Với người khiếm thị như Homer, việc học đàn vô cùng khó khăn và vất vả. Tuy thế, cậu rất sáng dạ, lại chăm chỉ chịu khó. Homer mải mê tập đàn đến nỗi các ngón tay bị sưng phồng lên, rất đau đớn; còn cổ họng thì khản đặc vì hằng ngày cậu phải đứng trước biển luyện giọng và hát thi cùng sóng. Sau bao ngày khổ luyện, Homer đã thành công. Trước lúc chia tay, người thầy hào hiệp còn tặng cho Homer cây đàn của mình.

dung-bao-gio-nghi-rang-ban-khong-the-2

Tiếp nối con đường của người nghệ sĩ vô danh, chàng nghệ sĩ mù Homer đã ôm đàn lang thang khắp chốn. Chàng thu thập các bản hùng ca lưu truyền trong dân gian, đồng thời hát cho mọi người nghe bằng tất cả trái tim. Nhờ đó mà sau này, Homer đã để lại cho hậu thế hai sử thi bất hủ và trở thành nhà thơ vĩ đại. Ông là một tấm gương sáng về quyết tâm chiến thắng số phận để vươn tới đỉnh cao.

Các bạn thấy đấy, trong cuộc sống, đâu phải ai cũng may mắn, đâu phải ai cũng làm mọi việc một cách dễ dàng và thuận lợi. Chúng ta vẫn có những lúc cảm thấy bế tắc và tuyệt vọng, có những lúc tưởng chừng như mọi thứ đã hoàn toàn kết thúc, có những khi chẳng dám bắt đầu… Nhưng mọi chuyện đều sẽ có cách giải quyết, quan trọng là thời điểm và cách bạn lựa chọn hướng giải quyết vấn đề mà thôi.

Đôi khi, bạn thấy mệt mỏi chán chường và mất niềm tin vào bản thân. Đôi khi bạn cảm thấy sợ hãi, không dám bắt đầu một việc gì đó. Tại sao bạn lại thiếu tự tin đến thế? Khi bạn nghĩ rằng mình không thể, nghĩa là bạn đang tự giới hạn khả năng của bản thân, tự nhốt mình trong một cái kén chật hẹp. Sao bạn không thử một lần phá bỏ cái kén đó, bước ra và chứng minh rằng BẠN-CÓ-THỂ?

Nếu Shakespeare không bắt tay vào viết vở kịch đầu tiên, thì có lẽ chúng ta sẽ chỉ biết đến một Shakespeare với vai trò là diễn viên chứ không phải là một nhà soạn kịch nổi tiếng. Nếu Bill Gates không ngại trở thành người “quái gở” khi đưa ra quyết định mà nhiều người cho là điên rồ để rời trường đại học và xây dựng nên Microsoft; nếu Steve Jobs không đi tiên phong trong ngành công nghiệp máy tính và đồng sáng lập ra Apple; nếu Mark Zuckerberg không tạo ra facebook… thì liệu họ có trở thành tỷ phú hay không? Nếu họ không “mạo hiểm” bắt đầu cái mới thì đâu thể có được thành công. Vậy nên bạn đừng bao giờ nghĩ rằng mình không thể!

dung-bao-gio-nghi-rang-ban-khong-the-3

Lời khuyên dành cho bạn là hãy bắt đầu từ những việc nhỏ nhất, hãy lập kế hoạch cụ thể và tạo cho mình thói quen làm việc nghiêm túc. Hãy đi từ mục tiêu gần tới mục tiêu xa, hãy bước từng bước chậm mà chắc. Và bước đầu tiên chính là DÁM-BẮT-ĐẦU. Giống như một nhà văn, để viết được một cuốn sách (dù có là một cuốn sách ngôn tình bị gọi là tiểu thuyết ba xu) thì ngoài khả năng sáng tạo, trí tưởng tượng phong phú, họ còn cần đến lòng kiên trì. Có thể sẽ rất khó khăn khi viết những trang đầu, nhưng một khi đã cầm bút lên viết, thì mọi chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn. Việc quan trọng chỉ là kiên nhẫn viết đến những trang cuối cùng.

Lấy bản thân tôi làm ví dụ. Tôi đã hai mươi bảy tuổi, nhưng hiện tại vẫn đang là sinh viên năm tư. Có thể bạn sẽ cười, sẽ cho rằng tôi đang lãng phí thời gian, bởi đại học đâu phải con đường duy nhất để đến với thành công. Vậy mà những tháng năm tuổi trẻ, tôi cứ theo đuổi mãi giấc mơ vào đại học, tôi đặt ra cho mình những khẩu hiệu như: “Tôi làm được”, “Chẳng điều gì ngăn cản được tôi hay khiến tôi bỏ cuộc” và “Tôi nhất định sẽ giành chiến thắng, nhất định sẽ thành công”. Sau cùng, tôi đã đỗ đại học sau bảy năm ròng rã đi thi. Bảy năm là quá dài so với tuổi thanh xuân của một người con gái nhưng tôi hài lòng với những gì mình đã cố gắng, bởi tôi biết rằng TÔI-CÓ-THỂ làm được những điều mà tôi muốn.

dung-bao-gio-nghi-rang-ban-khong-the-4

Còn bạn thì sao? Bạn đã bao giờ thử làm những điều mà bản thân thực sự đam mê chưa? Nếu chưa thì hãy bắt đầu ngay đi thôi. Bởi chúng ta là những người trẻ, mà tuổi trẻ thì trôi đi vội vã, năm tháng chẳng đợi chờ ai… nên chúng ta hãy cứ sống hết mình, hãy cứ sống vì hoài bão và ước mơ của chính chúng ta!

Vì vậy, hãy can đảm đương đầu với thử thách; đừng vội nản lòng khi gặp khó khăn hay “thành công trì hoãn” mà hãy mạnh mẽ lên. Điều bạn cần làm là giữ cho mình một tâm thế vững vàng, một quyết tâm đủ lớn. Và hãy luôn ghi nhớ điều này: Đừng bao giờ nghĩ rằng mình không thể, cho đến khi bạn thực sự bắt đầu.

Theo Kenh14

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button