List sách hayTrích dẫn sách

Trích dẫn sách Đại Gia Gatsby

Chúng ta nên biểu lộ tình cảm của mình với bạn bè khi anh ta còn sống chứ không phải khi đã chết

1. “Khi con của em ra đời, em hỏi y tá xem đó là trai hay gái. Và cô ta nói đó là một bé gái. Em thấy thật nhẹ nhõm, và em vui đó là một bé gái. Và em hy vọng nó sẽ thật ngốc. Đó là điều tuyệt nhất mà một cô gái có thể trở thành trong thế giới này. Một cô gái xinh đẹp ngốc nghếch.”

2. Tôi không thực sự yêu cô ấy, chỉ là có cảm giác tò mò rất dịu dàng.

3. Người ta biến mất, rồi xuất hiện, lên kế hoạch đi đâu đó, rồi lại lạc mất nhau, tìm kiếm nhau, tìm thấy nhau ở cách đó vài bước.

Xem giá bán

4. Chúng ta nên biểu lộ tình cảm của mình với bạn bè khi anh ta còn sống chứ không phải khi đã chết.

5.  Khi nào con định phê phán người khác thì phải nhớ rằng không phải ai cũng được hưởng những thuận lợi như con cả đâu.

6. Anh ta cười thông cảm. Đó là một trong những nụ cười rất hiếm, nó có khả năng làm ta vĩnh viễn yên lòng, loại nụ cười may ra ta được gặp bốn hoặc năm lần trong cả đời. Nó nhìn vào, hoặc dường như nhìn vào toàn thế giới vĩnh cửu trong giây lát rồi tập trung vào ta với một ý nghĩ tốt về ta, một ý nghĩ không sao cưỡng lại được. Nó hiểu ta đúng ở chừng mực ta muốn người khác hiểu mình, nó tin tưởng ở ta đúng như ta muốn tin tưởng ở mình và bảo với ta rằng nó có ấn tượng về ta đúng như ấn tượng tốt đẹp nhất mà ta mong muốn người khác nghĩ về ta. Vừa vặn đến lúc ấy thì nụ cười tan biến, và trước mặt tôi là một kẻ lưu manh sang trọng trẻ trung, tuổi khoảng băm mốt hoặc băm hai, lời lẽ cầu kì gần đi đến chỗ phi lí. Ngay trước lúc anh ta tự giới thiệu, tôi đã có cảm tưởng rõ là anh ta chọn lời ăn tiếng nói hết sức thận trọng.

7. Chắc hẳn có những lúc ngay trong chiều hôm đó Daisy đã không đúng như ông vẫn mơ tưởng-không phải nó có lỗi gì, mà chỉ là vì ảo mộng của ông sinh động khủng khiếp quá. Nó vượt quá cả Daisy, vượt quá mọi thứ. Ông đã quăng mình vào nó với một say đắm đầy sáng tạo, lúc nào cũng trang hoàng thêm thắt, chẳng bỏ sót dù chỉ một vẩy lông chim sặc sỡ tình cờ vương trên lối ông đi. Thật là không có lửa nào đủ nóng, cũng chẳng tươi mới nào đủ nồng so với những ám ảnh chứa chất trong lòng một kẻ nam nhi.

8. Và trong lúc tôi ngồi đó ngẫm nghĩ về cái thế giới xưa chưa biết, tôi nghĩ đến nỗi kinh ngạc của Gatsby khi anh lần đầu tiên phát hiện ra cái đốm sáng xanh ở cuối bến thuyền nhà Daisy. Anh đã phải đi một chặng đường dài mới tới được thảm cỏ xanh rờn này, và điều mơ ước của anh tưởng như đã ở gần đến nỗi hầu như giơ tay ra là thể nào anh cũng với tới nó. Anh đâu biết rằng nó đã rớt lại đằng sau anh rồi, ở một chỗ nào đó trong khoảng tối mênh mông bên kia thành phố, nơi những cánh đồng sẫm đen của nước cộng hoà trải ra trong đêm tối.

Gatsby gửi niềm tin của mình vào cái đốm sáng xanh, cái tương lai làm đê mê lòng người mỗi năm một lùi ra xa chúng ta hơn. Nó đã tuột khỏi tay chúng ta rồi, nhưng có sao! – ngày mai chúng ta sẽ dấn bước nhanh hơn, sẽ vươn tay ra dài hơn… Và một buổi sáng đẹp trời…

Chúng ta cứ thế cố dấn lên, như những chiếc thuyền cố đi ngược dòng nước không ngừng bị đẩy về dĩ vãng.

…Còn cập nhật…

9. Khoảnh khắc cô đơn nhất của một đời người là khi phải nhìn cả thế giới của mình sụp đổ trước mặt, trong khi tất cả những gì họ có thể làm là đứng nhìn một cách trống rỗng

Vnwriter

Bạn có thể quan tâm đến chủ đề:

Ngày đăng: Tháng Một 23, 2019 | Lần cập nhật cuối: Tháng Một 31, 2019

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button