Những Con Chữ Biết Hát

(6 đánh giá của khách hàng)

Không cần phải nói nhiều về tác giả, vì tác giả nhí này đã rất nổi tiếng rồi. Về cuốn sách, đây là cuốn tự truyện ghi chép lại những câu chuyện trong cuộc sống gia đình của Đỗ Nhật Nam, những câu chuyện hồn nhiên của trẻ nhỏ không những làm chúng ta hồi tưởng về tuổi thơ mà qua đó chúng ta còn học được cách bố mẹ Nhật Nam chơi và học cùng cậu bé. Qua đó có thể thấy rằng, giáo dục từ sớm và vừa học vừa chơi trong định hướng của bố mẹ là phương pháp hiệu quả!

Danh mục:

Giới thiệu

Sau cuốn sách chia sẻ kinh nghiệm học ngoại ngữ Tớ đã học Tiếng Anh như thế nào và dự án dịch sách “Tôi tư duy – Tôi thành đạt”, tác giả nhí Đỗ Nhật Nam lại ấp ủ một cuốn sách mới viết về những ký ức ấu thơ vừa chơi vừa học đầy thú vị của mình. Và thế là Những con chữ biết hát ra đời. Đây là cuốn tự truyện thứ hai của cậu bé – là những dòng tâm sự của cậu về quá trình mình lớn lên bên bố mẹ, thầy cô, bạn bè và những gì cậu học được từ những năm tháng chập chững đầu đời ấy. Ta sẽ lại được gặp một Nhật Nam gần gũi và đáng yêu qua những chia sẻ chân thành, pha chút “già dặn” của cậu bé.

Những con chữ biết hát đầy ắp những kỉ niệm của bé Nam về tuổi thơ ở Nhật – nơi có những chiếc xe Bus “sặc sỡ”, những chuyến tàu cao tốc, những bức tường biết hát, những giáng sinh tuyết phủ trắng xóa … Đó cũng là những trang viết về các bài học cuộc sống mà Nhật Nam nhận được từ bố, từ mẹ, từ thầy cô và từ chính những người bạn cùng lớp của mình. Cuốn sách giúp ta có cái nhìn gần hơn với Đỗ Nhật Nam, cậu bé không phải là một thần đồng, cậu chỉ là một cậu bé bình thường, sớm được tiếp nhận được một nền giáo dục phù hợp, nghiêm khắc nhưng không gò bó mà đong đầy yêu thương. Bé vừa học vừa được thỏa sức vui chơi và khám phá thế giới quanh mình. Cũng chính vì thế, cả cuốn sách tràn ngập những tưởng tượng của Nam, những điều bình dị của cuộc sống được nhìn qua lăng kính trẻ thơ của bé hiện lên thật sống động, đầy màu sắc:

“Lúc còn nhỏ, tớ không nghĩ đến những điều cao siêu đó, cũng chẳng nghĩ những gì mình mơ mộng chính là tưởng tượng. Tớ tin mọi điều sẽ trở thành sự thật. Bằng cách đó, tớ thấy mình không nhỏ nhoi, không chỉ là đứa bé ba tuổi chạy lon ton theo chân mẹ. Tớ thấy mình được là nhiều nhân vật khác nhau. Nhờ tưởng tượng mà tớ tự làm được nhiều việc, thấy mình có nhiều khả năng. Chỉ mong người lớn hãy để trẻ được tự do với những tưởng tượng của mình. Đó là một thế giới riêng mà chỉ những đứa trẻ cùng tuổi mới biết. Tớ cũng ước ao, mỗi con đường, mỗi góc phố, mỗi ngôi nhà có một không gian riêng, bé thôi, nhỏ xíu thôi nhưng là nơi mà trẻ được đứng đó, tần ngần và bâng khuâng. Từ cái thế giới nhỏ xíu ấy, mỗi đứa trẻ sẽ được chắp đôi cánh của mơ ước và tưởng tượng để bay đến những không gian rộng lớn, những vùng trời mà chỉ riêng trẻ mới biết. Những khuông nhạc gắn hai bên con đường ngầm nhà ga Umeda, nếu có dịp quay lại chắc tớ sẽ nhận ra chúng không to lớn như hồi bé thường nghĩ nhưng chúng đã ở lại trong trí nhớ như thể cả nhà ga thành bản nhạc vĩ đại mà tớ là người nhạc trưởng tài ba.”

(Trích “Những con chữ biết hát” – Đỗ Nhật Nam)

Đọc thử

NHỮNG ẤN TƯỢNG TUỔI THƠ

GHI CHÚ CỦA BỐ MẸ

Trong gia đình chúng tôi, hàng tuần luôn có một buổi tối thứ Bảy dành cho hoạt động có tên gọi là: Tái tạo năng lượng – gắn kết yêu thương. Tên này do chính Nhật Nam đặt ra và cháu vô cùng hứng thú với những buổi tối thứ Bảy như thế. Khi đó, cả nhà sẽ tắt ti vi, không ai làm việc riêng, tất cả quây quần và kể cho nhau nghe những câu chuyện của riêng mình, những niềm vui, những nụ cười có được trong một tuần vừa qua, cả những nỗi buồn, sự âu lo về điều gì đó.

Nhưng những câu chuyện được nhắc đến nhiều nhất, hầu như có trong tất cả các tối thứ Bảy là chuyện về tuổi thơ của Nam. Bố mẹ kể tỉ mỉ khi Nam còn bé, về ngày cháu chào đời, về cái răng đầu tiên, về lần đầu biết ăn cơm, biết đi, biết bò… Vừa kể vừa minh họa bằng những bức ảnh chụp khi Nam còn bé. Nam vô cùng yêu thích những câu chuyện này, cứ yêu cầu bố mẹ kể đi kể lại nhiều lần không chán.

Có lẽ chính vì thế, khi viết phần Những ấn tượng tuổi thơ, Nam nhớ, tưởng tượng và sáng tạo lại những câu chuyện đã được nghe kể cộng thêm vào đó là những suy nghĩ của cá nhân mình. Tất cả chỉ để thấy rằng, tuổi thơ của mỗi người là quãng thời gian thần tiên nhất, đáng yêu nhất!

Trong cuốn tự truyện Tớ đã học tiếng Anh như thế nào?, tớ đã có dịp kể cho các bạn nghe một phần về những ngày tớ học lớp Một, về những ngày đầu tiên tớ bắt đầu học tiếng Anh. Lần này, tớ sẽ kể cho các bạn nghe tất cả những ấn tượng mà tớ còn lưu giữ được, về việc tớ đã được dìu dắt ra sao để có thể trở thành một chàng trai cũng khá là bảnh bao như bây giờ.

Tớ được sinh ra ở Nhật. Thú thực nước Nhật đối với tớ là một hình ảnh khá xa mờ. Có thể lúc ấy còn bé quá nên tớ không nhớ được gì nhiều. Tớ thấy lạ là bố có thể kể tường tận chi tiết những gì đã xảy ra với bố từ khi bố còn nhỏ xíu nhưng tớ thì không thể. Vì thế những gì tớ nhớ được và kể lại với các bạn ở đây chủ yếu là dựa vào các bức ảnh. Mà ảnh thì nhà tớ nhiều không kể xiết. Chả là bố tớ có thú vui chụp ảnh. Đi đến đâu, việc đầu tiên là chụp ảnh, bất kể khi đó mặt tớ đang nhầu nhĩ vì nắng, vì mệt. Không hề gì, bố sẽ ghi lại hết những khoảnh khắc đó một cách đầy vui vẻ. Và cũng chính vì thế mà bây giờ mỗi lần giở những tấm ảnh chụp khi còn ở Nhật ra, bố sẽ kể cho tớ nghe tất cả những gì liên quan đến mỗi tấm ảnh đó. Sự kết nối của tớ với nước Nhật nhờ đó mà không bao giờ đứt gãy.

Ấn tượng đầu tiên của tớ về nước Nhật không phải là hoa anh đào hay món ăn sushi mà là các phương tiện giao thông. Đơn giản vì sở thích của tớ là chơi với các loại tàu xe. Tớ nhớ những chiếc xe bus sạch sẽ, có in hình sặc sỡ ở Nhật. Đi xe bus ở Nhật không cần mua vé, khi lên xe bạn chỉ cần bỏ tiền vào chiếc hộp bằng nhôm đặt cạnh lái xe hoặc nếu mua vé tháng, bạn sẽ được phát một chiếc thẻ, khi lên xe quẹt thẻ là xong. Thông thường khách lên xe bao giờ trong túi cũng có sẵn tiền lẻ bằng đồng xu. Khi đi qua người lái xe, bạn chỉ cần bỏ những đồng xu vào hộp. Chúng sẽ kêu leng keng và lăn xuống dưới. Không cần quay lại nhìn bạn, người lái xe sẽ nói: Arigato1 và bạn cũng đáp lại lời cảm ơn đó và tìm chỗ ngồi.

1 Arigato: Trong tiếng Nhật có nghĩa là cảm ơn.

Tớ rất thích được làm công việc bỏ tiền vào hộp. Mẹ nói, khi còn quá bé, chưa thể tự đi được, mẹ cho tớ ngồi trên xe đẩy. Lúc lên xe, mẹ bế cả tớ cùng xe đẩy lên, đặt cạnh cái hộp cho tớ nhoài người bỏ tiền. Tớ ngắm từng đồng xu lăn tròn trong chiếc hộp và luôn tự hỏi: Chúng sẽ lăn xuống đâu nhỉ. Lớn hơn, tớ đi chập chững đến cái hộp, cố tình tạo ra âm thanh để người lái xe quay lại. Chú ấy sẽ mỉm cười và nói to hơn: Arigato. Thế là tớ sung sướng. Tớ chỉ ước ao lúc ấy chú lái xe sẽ đứng lên, chỉ vào cái ghế sau vô lăng và nói: Nào, mời cậu bé ngồi vào đây! Nhưng chưa có lúc nào mơ ước đó thành hiện thực. Thế là tớ lại mơ khi nào lớn, tớ sẽ được làm công việc giống như chú ấy, lái xe và ngồi nghe những đồng xu leng keng, leng keng.

Đi xe bus đã thú, đi tàu điện còn thú vị hơn nhiều. Tàu điện ở Nhật có nhiều loại. Có tàu thường, tàu cao tốc, thậm chí cả tàu siêu cao tốc nữa. Tớ thường đi tàu từ ga Kitasenri đến ga Umeda, không xa lắm nên dùng tàu thường. Để vào tàu, mình sẽ phải đi qua một cửa quẹt thẻ. Tớ có thú vui sưu tầm những tấm thẻ đã dùng hết. Mỗi lần giở ra, tớ lại mường tượng đến lúc chiếc thẻ chạy trong thanh ray xoẹt xoẹt và ngay lập tức, trên thẻ sẽ ghi ga đến, ga đi, số tiền mình vừa phải trả. Tớ chờ đợi thẻ xuất hiện ở đầu thanh quẹt và sẽ với lên, giữ chặt thẻ trong tay, cầm trong suốt chuyến hành trình.

Mẹ nói, còn nhỏ xíu như vậy thì không cần thẻ, tớ còn chưa cao bằng thanh chắn cơ mà, nhưng tớ lại không thích cách mẹ nói một chút nào. Tớ muốn được là một hành khách đi tàu chính hiệu, đi ngang vội vàng qua chỗ quẹt thẻ, quay lại mỉm cười với người soát vé ngồi đằng xa và lên tàu cũng vội vàng không kém. Người

Nhật đi đâu cũng nhanh. Tớ muốn có sự vội vàng đó mặc dù cũng không biết vội để làm gì!

Sau khi lên tàu, tớ luôn là người chọn chỗ ngồi nếu tàu vắng khách. Ở Nhật, trên các phương tiện giao thông luôn có một dãy ghế gần cửa ra vào dành cho người già, người khuyết tật, phụ nữ mang thai và cả trẻ em nữa. Nhưng tớ thì chẳng bao giờ chọn ngồi chỗ ấy, kể cả khi tàu đã chật cứng. Nếu mẹ có ý định đặt vào đấy, tớ sẽ chạy ào xuống, bám vào tay vịn. Ngồi vào đấy thì có vẻ không đàn ông chút nào vì thế tớ chẳng chọn đâu.

Trích dẫn

Đang cập nhật..

Thể loại

Những quyển sách hay nhất của Đỗ Nhật Nam nên đọc - Những quyển sách của Đỗ Nhật Nam là những câu chuyện cuộc sống, những bài học về những đức tính và cách hành xử đúng đắn khi chuẩn bị bước chân vào đời như rèn luyện tính kiên nhẫn, biết quan tâm, biết yêu thương và giúp đỡ mọi người xung quanh,... Bên cạnh đó… Đọc thêm

Nơi bán

 

Nhận hàng ngay chỉ trong vài giờ với gói TIKINOW tại TP.HCM, HN, Cần Thơ, Đà Nẵng, Nha Trang, Hải Phòng, giảm ít nhất 15% cho nhiều đầu sách bán chạy

Tới nơi bán

 

FREESHIP cho đơn hàng từ 140k tại TP.HCM và Hà Nội, từ 250k tại các tỉnh thành khác, giảm ít nhất 15% cho nhiều đầu sách bán chạy.

Tới nơi bán

6 đánh giá cho Những Con Chữ Biết Hát

  1. Nguyễn Hoàng Anh

    Đây là cuốn sách đầu tiên của Đỗ Nhật Nam mà tôi có dịp đọc qua, và chắc chắn tôi sẽ tìm đọc hết cho bằng được những cuốn sách còn lại của em. Tôi nghĩ em sinh ra không phải là một thần đồng mà chính nhờ sự kiên trì của người mẹ, kiến thức uyên bác của người bố cộng với sự chắt lọc trong việc tiếp thu phương pháp giáo dục tiên tiến của hai vị phụ huynh này đã bồi đắp nên thần đồng Đỗ Nhật Nam hôm nay. Càng đọc tôi càng bị cuốn hút, không ngờ có nhiều cách để dạy con như thế. Phương pháp vừa học vừa chơi tôi được nghe đến nhiều nhưng những trò chơi gia đình em áp dụng tôi chưa thấy bao giờ. Qủa thật tôi còn muốn tham lam được đọc hết cuốn nhật kí mà người mẹ đã ghi lại trong quá trình nuôi dạy Nhật Nam. Tôi đánh giá quyển sách này rất bổ ích và quý giá cho những nhà làm giáo dục, những bậc phụ huynh.

  2. Phạm Lâm Quỳnh

    Tôi biết Đỗ Nhật Nam từ hồi còn be bé, lúc xem chương trinh “Chúc bé ngủ ngon”. Lúc đó ,tôi không biết cậu bé đô con lanh lợi ấy có tên là Đỗ Nhật Nam. Mãi sau này, khi nghe dì tôi nói ,tôi mới biết. Ngạc nhiên hơn nữa đó còn là một cậu bé thông minh với trình tiếng Anh siêu đẳng. Dù dạo này, Đỗ Nhật Nam thường xuyên bị mọi người chỉ trích trên các tờ báo mạng nhưng với tôi, Nam vẫn luôn là cậu bé tài năng. Riêng chỉ với việc có thể viết ra những suy nghĩ của mình, tôi nghĩ, Nam đã thực sự được mọi người tôn trọng. Tôi tin, “Những con chữ biết hát ” sẽ là cuốn sách được mọi người đón nhận. Bởi, nhìn sự việc theo cách nghĩ của trẻ con, chắc chắn đó sẽ là một cách nhìn đầy mới mẻ và không kém phần sâu sắc!

  3. Anita

    Đọc cuốn sách này tôi thực sự ấn tượng phương pháp dạy con tiếng Anh bằng cách thuyết trình các chủ đề do cha mẹ đưa ra và bé phải tự tìm tòi thông tin, viết bài và thuyết trình với khán giả là bố mẹ. Đọc sách này rồi tôi mới hiểu vì sao bé có thể thuyết trình về “Nụ cười” (Smile) tự tin và thuyết phục đến như vậy. Tôi sẽ vận dụng chi tiết này cho các con của mình và tôi tin rằng con mình cũng sẽ làm được như Đỗ Nhật Nam đã làm.
    Ngoài nội dung này ra, Đỗ Nhật Nam còn chia sẻ nhiều phương pháp học tập rất có giá trị. Tôi mong là ngày càng có nhiều phụ huynh vận dụng có chọn lọc cho con mình.

  4. Thúy Trần

    Tôi đã từng quan sát và tìm hiểu về những hiện tượng trẻ thông minh trước tuổi. Nhưng tôi chưa bao giờ có cơ hội được tận mắt chứng kiến hay cảm nhận những sản phẩm, những thành quả mà thông qua đó người ta đánh giá các bạn ấy là thần đồng của các bé đó – trừ Đỗ Nhật Nam. Tôi theo dõi gia đình bé nhỏ của bạn Nam trên Facebook và cảm nhận được tình yêu và nền tảng giáo dục tuyệt vời của ba mẹ bạn Nam. Từng lời nói, từng dòng chữ, từng hình ảnh của gia đình bạn Nam giới thiệu trong trang sách này đều là tâm huyết của gia đình bạn Nam muốn chia sẻ thành quả tình yêu thương và giáo dục với cộng đồng những người làm cha mẹ. Tôi cũng nghĩ Nam được ảnh hưởng từ người cha là Giáo sư, người mẹ là giáo viên. Nhưng khi đọc sách, tôi lại không cảm thấy như thế, tôi chỉ thấy những vòng tay, những nụ cười, những lời động viên, khích lệ và hạnh phúc khắp trang sách. Một quyển sách đáng để những người làm cha mẹ và những người làm giáo dục tham khảo nghiêm túc trong quá trình nuôi con của mình.

  5. Nguyễn Lê Phương Uyên

    Tôi biết Nhật Nam qua một clip phỏng vấn tiếng Anh, nhưng vào thời điểm này tôi chỉ mến cậu bé vì cậu bé khá giỏi. Rồi một hôm tôi được đọc bài viết chia sẻ cách dạy Nhật Nam của mẹ Diệp. Tôi mới thực sự cảm phục gia đình này.

    Tôi mua tất cả cuốn sách của Đỗ Nhật Nam viết, một phần vì tôi muốn ủng hộ cậu bé này. Và dĩ nhiên phần lớn là do những kinh nghiệm được chia sẻ trong đó như kim chỉ nan giúp tôi có một phương pháp nuôi dưỡng con tôi tốt hơn.

    Như Nhật Nam có viết trong quyển sách việc đi du lịch ở đâu không quan trọng, mà quan trọng là người mà em đi cùng là ba mẹ em. Chỉ cần như vậy thôi, tôi thấy rằng món quà quý nhất của mình dành cho con – những người mình yêu quý- chính là thời gian của mình. Và vô số đều mà Nhật Nam chia sẻ cách mà ba và mẹ bé đã ươm mầm cho một tài năng như thế nào.

  6. Trái Xoài

    Cuốn sách Những con chữ biết hat cũng là những mẩu ký ức của Nhật Nam, nếu ai giữ cho mình cuốn sách này thì đúng là đang giữ cho mình bí kíp nuôi dạy con tốt nhất. Mình đọc và học hỏi được nhiều điều ở trong cuốn sách lắm. Nhiều người cứ bảo là học đỗ nhật nam để biến con thành thần đồng thứ 2 à, mình chỉ cười thôi, cười vì họ nghĩ thiển cận quá, những gì tốt phải học hỏi chứ, ai chả muốn con mình giỏi, nhưng sao có nhiều ng muốn con giỏi kiểu tự phát, không phải chăm lo dạy dỗ ấy, như thế giống há miệng chờ sung.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button