Đường Về Nhà

(5 đánh giá của khách hàng)

Đường về nhà là câu chuyện về hành trình của cô gái vượt qua quãng đường dài 3395 km từ Bắc Kinh về Hà Nội. Nó gợi lên những suy ngẫm về tuổi trẻ, về những khó khăn trên con đường của tuổi trẻ. Tuổi thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất, khi đó bạn đủ sâu sắc để suy nghĩ chín chắn, lại cũng đủ ” trẻ con” để ” điên” theo cách của mình- cảm nhận mọi thứ theo cách riêng. Hãy xách balo lên, yêu chiều bản thân hơn một tý, khám phá những giới hạn của bản thân trên quãng đường dài hay trong chính tâm hồn của mình.

Danh mục:

“Một số bạn bè đề nghị tôi thêm các tình tiết gay cấn vào trong sách. Một số nói họ không chắc sẽ đi hết được hành trình, vì tám chương đầu đọc cũng ổn, cũng hấp dẫn, nhưng cứ như thế tới cuối thì không chắc… Tôi lắng nghe, cảm thấy rất biết ơn bạn bè vì những lời góp ý, nhưng tôi cũng biết mình sẽ không thay đổi được gì. Có thể cuốn sách của tôi không hấp dẫn, có thể giọng văn của tôi tầm thường, tẻ nhạt, nhưng đó chính xác là điều tôi muốn làm. Thêm vào đó, tôi biết tôi là một nhà báo. Tôi đang làm công việc của một nhà báo. Tôi không có ý định dấn thân vào văn chương.

(…) Tôi đã gặp gỡ, phỏng vấn Xu để viết cuốn sách này trong hơn một năm. Chúng tôi đã gặp nhau khi tôi vẫn còn làm việc ở một toà soạn, khi tôi thực sự rất thoải mái về tinh thần và tiền bạc, chúng tôi tiếp tục gặp nhau khi tôi bỏ việc và gặp khó khăn về tài chính, khi tôi gặp thất bại trong chuyện tình cảm… Tôi viết cuốn sách này khi ở ngồi trên ô tô từ Bắc vào Nam, viết trên máy bay từ Sài Gòn ra Hà Nội, viết ở Yangon, ở Phnom Penh, ở Bangkok, ở Singapore… Tôi viết vì cảm thấy đây là một câu chuyện cần phải được kể lại, và có lẽ tôi chính là người được chọn để kể lại. Tôi viết vì một lý do cá nhân khác, vì cảm thấy việc tiếp tục viết khiến tôi được truyền cảm hứng và có đủ sức mạnh bước tiếp.”

(Đinh Phương Linh)

Cũng chẳng có gì đâu. Chỉ là chuyện một cô gái trẻ quyết định năm nay không về nhà ăn Tết bằng cách thông thường nữa. Nhà cô cách trường 3.395 km. Cô đạp xe từ mùa đông Bắc Kinh cóng buốt về mùa xuân Hà Nội ẩm ướt. Dưới cái lạnh âm độ C, dưới mưa tuyết, dưới sương mù dày đặc, cô đạp xe dọc theo những đường nội hạt, đường vành đai, đường quốc lộ, đường đồi núi cheo leo, đêm tối ngủ nhờ dưới mái nhà của những con người hào hiệp hoặc trong một nhà trọ tồi tàn. Có ít nhiều gian nan, có vài lần hung hiểm, có đôi bận chực nản chí, chân cô guồng rất nhanh nhưng đôi mắt và trái tim cô thả chậm, để cảm nhận bao con người, bao câu chuyện, bao cuộc đời và quan trọng nhất là bao tấm lòng.

Tất cả những người biết chuyện này đều bảo cô điên thật rồi. Nhưng chuyện thật cũng có gì đâu, chẳng qua “Nếu không điên bây giờ thì sau này sẽ già mất..”

5 đánh giá cho Đường Về Nhà

  1. Nguyen Tien Loc

    “Chỉ là chuyện một cô gái trẻ quyết định năm nay không về nhà ăn Tết bằng cách thông thường nữa. Nhà cô cách trường 3.395 km. Cô đạp xe từ mùa đông Bắc Kinh cóng buốt về mùa xuân Hà Nội ẩm ướt. ”
    Tôi không cho rằng đây chỉ là một chuyện đơn giản, hay là điên rồ của tuổi trẻ. Với tôi đó là cả một trải nghiệm quý báu được chia sẻ và rất đáng trân trọng. Tôi bị cuốn hút ngay khi nhìn đầu đề của cuốn sách, nó thực sự làm người ta sửng sốt và tìm cách đọc xem. Không hư cấu, chi tiết, chân thực… Tất cả như làm cho người ta phải không ngừng suy nghĩ miên man cho dù tay đã rời quyển sách này. Cảm ơn tác giả đã cho một ấn phẩm rất đặc sắc ngay từ chính kinh nghiệm rất thực của một người.

  2. Nguyễn Trang

    “Chuyện một cô gái trẻ quyết định năm nay không về nhà ăn Tết bằng cách thông thường nữa. …”
    Tất cả những người biết chuyện này đều bảo cô điên thật rồi. Nhưng chuyện thật cũng có gì đâu, chẳng qua “Nếu không điên bây giờ thì sau này sẽ già mất..”

    Đọc quyển sách mà cảm nhận được niềm đam mê phi thường, mạnh mẽ của tác giả, tôi luôn có một lời hứa với chính mình rằng tôi sẽ làm gì đó điên một tí, đặc biệt một tí, trước khi tôi trở nên già hơn. Và khi đọc quyển sách tôi cảm nhận tâm trạng của tác giả tôi như đang đọc nội tâm, khao khát của chính mình… Cám ơn Linh, và rồi em cũng sẽ “điên ” như chị để tận hưởng được tuổi trẻ trước khi em quá già để thèm khát…

  3. Đỗ Thúy An

    Khác với những quyển sách phiêu lưu đi khắp miền thế giới, đây là quyển sách để tìm về mái nhà của mình, một lộ trình rất chân phương! Đó là cái khác biệt nhất của quyển sách này! Đặc biệt hơn nữa, đó chính là thế giới mà tác giả đang khắc họa, không huy hoàng, không đồ sộ, rực rỡ hoa lệ như những gì ta thường xem, cũng không quá mức đơn giản, tóm gọn vài lời khách quan như báo chí, phim ảnh, một quyển du ký đem lại cái nhìn chân thực về những con người lao động tầm thường với một khung trời rộng lớn! Thời gian gặp nhau lại như gió thoảng mây bay của 1 đời người, lại đem lại nhiều kỷ niệm vô cùng tốt đẹp, những việc tốt trên đời, hóa ra lại gặp dễ dàng như vậy, cớ sao lại có chút lạ lùng đến nao lòng!
    Tác giả là một người phóng khoáng, nhưng không phải vô tư lự, rất biết cách đối mặt và giải quyết vấn đề, có cái nhìn chín chắn, biết khẳng định cái tôi cá nhân! Thời nay thật hiếm biết bao!

  4. Trần Phương Thảo Vy

    Tôi ngưỡng mộ nhân vật Xu trong cuốn sách. Chị bình thường như bao người, nhưng chính sự kiên định và dũng cảm đã khiến chị làm những điều phi thường, những điều mà một cô gái ít làm được.
    Chị Xu và chị tác giả Đinh Phương Linh đã mang đến cho tôi thật nhiều xúc cảm. Khiến một câu hỏi trong tôi mãi chẳng trả lời nay lại rõ ràng hơn bao giờ hết. Rằng, tôi có nên tin con người ở thế giới rộng lớn ngoài kia không, rằng họ có tốt đẹp, họ có sẵn lòng giúp đỡ mình mà không vụ lợi?
    Dẫu rất khó để tin một người xa lạ khi ngày nay các báo chí đưa tin về những lọc lừa, dối trá, nhưng ta chỉ sống một lần trong đời, nếu không dũng cảm tin một người, thì ta sẽ cảm thấy thật hối tiếc.
    Cảm ơn Đường về nhà, cuốn sách tiếp động lực cho tôi đi, để học hỏi, để lớn, để mạnh mẽ, và để hoàn thiện bản thân luôn khát khao tự do trong tôi.

  5. Nguyễn Dung

    Cuốn sách viết về hành trình đạp xe của cô gái Việt Nam từ Bắc Kinh về Hà Nội với ngôn từ khá đơn giản. Từ đầu tới cuối là lời kể đơn thuần qua từng nơi, trên đường gặp những ai, ngủ lại nhà ai, gặp chuyện gì của nhân vật tôi bằng những câu văn ngắn theo trình tự thời gian. Xen lẫn trong mỗi cảnh vật là liên tưởng về một kỉ niệm nào đó trong quá khứ. Đọc nghe có vẻ hành trình khá suôn sẻ nhưng bắt chân vào đạp thì sẽ thấy không phải ai cũng làm được. Cũng như những cuốn sách viết về trải nghiệm du lịch bụi khác, mâu thuẫn giữa khát vọng sống theo ước muốn của bản thân và trách nhiệm đáp lại kỳ vọng của gia đình luôn canh cánh trong mỗi traveler được thể hiện rất rõ trong Đường về nhà. Sau khi đọc sách, mình càng củng cố niềm tin và hy vọng vào việc hiện thực hóa những chuyến đi dài ngày qua nhiều nơi mà vẫn tiết kiệm chi phí.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button