Ngồi Khóc Trên Cây

(6 đánh giá của khách hàng)

Sách của nguyễn nhật ánh luôn hay và hấp dẫn người đọc theo một cách rất riêng biệt. Ngồi khóc trên cây là quyển sách lấy đi khá nhiều nước mắt của đọc giả trong những trang văn đầy xúc động. Một câu chuyện tình nhẹ nhàng giản dị và trong trẻo, được kể bằng thứ ngôn ngữ mộc mạc thân thương chân tình, cuốn sách đã để lại trong lòng mình nhiều dư âm vang vọng.

Danh mục:

Nước mắt đâu phải chỉ dành cho nỗi buồn khi người ta có thể khóc vì niềm vui và hạnh phúc. Với Nguyễn Nhật Ánh nước mắt còn là một cái gì đó thiêng liêng, đẹp đẽ và đầy mơ mộng khi ông kể về câu chuyện tình yêu trong sáng và ngây thơ giữa cô bé Rùa và anh chàng Đông trong truyện ngắn “Ngồi khóc trên cây”.

Tình yêu trong sáng như đóa hoa vừa chớm nở.

Rùa là cô bé của thiên nhiên, hồn nhiên, trong sáng nhưng lại đầy khí chất mạnh mẽ. Hoàn cảnh cơ cực từ nhỏ đã cho em một sự cứng rắn, với mái tóc cháy nắng trên khuôn mặt khả ái. Còn Đông là cậu sinh viên thành phố về thăm quê, là đứa duy nhất chơi với con Rùa, nói chuyện, lắng nghe, và đồng tình với nó.

Tâm hồn chúng đồng điệu vào nhau như những đóa hoa dại mới chớm nở đã vội hòa quyện hương thơm phảng phất đầu mùa. Nụ hôn đầu vụng dại trong khu vườn đã diễn ra một cách nhẹ nhàng, bỡ ngỡ mà cũng thật đáng yêu. Cái ngượng đến chín mặt của Đông khi cả hai môi kề môi được tác giả miêu tả một cách tĩ mĩ đã báo hiệu cho một tình yêu trong sáng, hồn nhiên đang nảy nở.

Tình yêu của những chuỗi ngày li biệt, sóng gió và chờ đợi

Khi tình cảm của chúng dần đi đến hồi sâu đậm, thì cũng là lúc những sóng gió thay nhau cuốn đến. Sóng gió có thể là một chút gia vị để tăng thêm sự đậm đà mà cũng có thể là một bức tường ngăn cách mọi thứ. Liệu tình yêu vụng dại đầu đời của Rùa và Đông có vượt qua được khi nó chỉ mới như một trang giấy trắng vừa được vẽ lên vài nét mực?

Ngày chia tay, con Rùa vẫn còn có thể thốt ra những câu nói ngượng như dặn dò mà cũng như một lời hứa rất đỗi ngây thơ và ấm áp: “Anh đừng buồn nhé! Em sẽ lớn! Em sẽ lớn nhanh thôi mà!”. Ấy thế mà, con Rùa ngày nào đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, trưởng thành sau nhiều năm xa cách. Thời gian và khoảng cách không những không làm phai đi tình cảm trong nó mà còn sâu đậm hơn. Thế mới thấy khi hai trái tim đã chung nhịp đập thì không có gì có thể ngăn cách được. Mọi sóng gió chỉ giúp niềm tin nơi nó và Đông thêm bền vững.

Nước mắt rơi như hạnh phúc được nếm bằng vị giác

Đó có thể là chút mặn, chút cay, chút chát hay chút ngọt. Đó là khi trái tim thổn thức, đập lên dại khờ. Bởi Đông như tỉnh dậy sau giấc mơ dài, để rồi giọt nước mắt rơi lã chã từ cành cây. Đâu phải chỉ một lần cách xa, những chơi vơi từ đôi lần tim như lệch nhịp, mặn chát và ngọt ngào như được nếm chính bằng vị giác. Nước mắt, là cả những nỗi buồn quện sệch vào hạnh phúc.

Thứ hạnh phúc ấy được vẽ lên không chỉ tồn tại trong câu chuyện mà nó còn lan tỏa đến trái tim của người đọc thông qua ngôn từ giản dị, cách kể chuyện khơi gợi sự đồng cảm của tác giả. Đâu đó ta sẽ thấy chút mặn, chút cay, chút chát và chút ngọt từ tận đáy lòng bởi cũng đâu đó ta đã tìm thấy mình của những ngày xưa ấy.Truyện Nguyễn Nhật Ánh là vậy, không sướt mướt như ngôn tình tiểu thuyết nhưng lại khiến người ta ngấn lệ, không như truyện trinh thám nhưng như thử thách độc giả với bao lần hồi hộp.

“Ngồi khóc trên cây” quả thực là một cuốn sách không thể bỏ qua cho những ai muốn tìm lại kí ức tuổi thơ, và như được chính mình trải qua những cảm xúc yêu thương trong trẻo đầu đời.

6 đánh giá cho Ngồi Khóc Trên Cây

  1. Tuấn Anh

    Có lẽ đối vs tôi thứ đẹp nhất trên cuộc đời này chính là: 1 cuộc tình dang dở 🙂 và tác phẩm này k phải ngoại lệ. Mặc dù sau bao biến cố cứ tưởng 2 nv chính sẽ tới với nhau nhưng… cái kết mở của NNA thật sự để lại dư âm sâu sắc trong lòng người đọc hay thậm chí còn ám ảnh (nếu ai nghĩ cái kết: tất những h.ảnh mà Đông thấy dc chỉ là…ảo ảnh ?). 🙂

  2. Belle Thelis

    Vẫn là phong cách viết dí dỏm và thi vị của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng đây lại là một tác phẩm mang chút cổ tích đáng yêu không quá phi lý (mà không phải tác phẩm văn học nào cũng cân bằng được). Câu chuyện về hai nhân vật chính thực sự rất dễ thương và giản dị một cách thơ mộng. Lối văn êm mượt, ngôn từ giàu cảm xúc cũng như cách dẫn truyện phong phú, thú vị khiến cho tất cả mọi tình tiết trở nên mới mẻ, bất ngờ. Khi đọc xong rồi, ta mới chợt nhận ra tác giả đã dẫn dắt truyện quá tuyệt vời, để rồi hình ảnh cuối truyện giống như một cái kết đẹp vô cùng ăn khớp với tên truyện. Dư vị ngọt ngào và hạnh phúc mà “NKTC” mang lại vẫn còn in đậm sau một thời gian dài. Đây thực sự là tác phẩm đáng để đọc.

  3. Trần Thu Hằng

    “Ngồi khóc trên cây” – nghe tiêu đề truyện sao mà thấy buồn thế. Cảm thấy nhân vật chênh vênh, cô độc và đau buồn tột độ.
    đọc truyện rồi mới thấy lại một miền cổ tích rất quen thuộc trong văn chương của bác hiện ra, mỗi lần theo cách khác nhau. Truyện chẳng có nhân vật phản diện nào cả, người ban đầu xấu rồi cũng thành người tốt cả. Còn bé Rùa, với tấm lòng cao thượng của mình sẽ chẳng bao giờ chết đi (: Chi tiết khiến mình bật khóc là khi 4 bác thợ săn – giờ đã hoàn lương – chiều nào cũng thả hoa để thương kính bé Rùa.
    Còn tình yêu, luôn kỳ diệu theo cách nào đó. Tình yêu của những đứa trẻ không bị phai nhạt bởi những trò chơi ấu thơ, bởi những niềm vui đẹp đẽ bên cạnh. trong phút chốc đông có thể quên mình bị bệnh vì hạnh phúc nhưng chẳng thể quên người con gái mình yêu thương một giây nào trong cuộc đời.
    Câu chuyện kết thúc lửng lơ – như mọi khi – nhưng thế đã đủ để người đọc gập cuốn sách lại và mỉm cười.

  4. Ngô Lan

    Dầy vò với nhiều tâm trạng của nhận vật mà bác Ánh tạo ra cũng khiến người đọc cuốn theo những suy nghỉ,những tâm trạng đó, cũng hiểu đây là tài năng mà bác Ánh đã có để viết nên cậu chuyện thật sinh động và không thiếu hiện thực mà bác Ánh đã thêm vào câu chuyện….nếu ai đã từng đọc thì cũng có lẽ vô ý thức rơi vào những ý nghỉ dầy vò của nhận vật trong truyện, những ngôn ngữ nhí nhõm ^^ của từng nhân vật trong truyện lại càng đưa truyện vào hiện thực hơn, những câu nói yêu nhau thật nhẹ nhàng khiến ta rung động trong tim, những trò chơi dân gian được đưa vào truyện càng khiến ta tưởng chừng như câu truyện đang xảy ra ngay bên cạnh chúng ta,nhiều chuyện gian nan triền miên xảy ra cho các nhân vật trong truyện khiến cho người đọc truyện nhận thức được những nỗi đau xen kẻ niềm vui ,rồi như thế cái kết truyện là một cái kết mở……thật thích thú vì đã đưa những cảm xúc của nhận vật cuốn vào cảm xúc của người đọc như tôi…

  5. Hương Vũ

    “ Dài nhanh lên với
    Tóc xõa ngang mày
    Lớn nhanh lên với
    Bé bỏng chiều nay”
    Mình tình cờ đọc được mấy dòng này trong một quán cafe, thấy dễ thương nên quá nên về tìm truyện đọc ngay lập tức. Một câu chuyện tình yêu trong sáng giữa cô bé Rùa bé nhỏ mà dũng cảm với chàng sinh viên từ thành phố. Họ gặp nhau, sẻ chia vui buồn, họ dần dần hiểu nhau và tình yêu nảy nở từ lúc nào chẳng hay. Không chỉ dừng lại ở đó, tác giả còn đưa đến những nút thắt, những bí mật, những tình tiết hồi hộp cho câu chuyện và cho đến phút cuối, kết thúc dường như vẫn gợi mở, mông lung, để người đọc tự vẽ nốt câu chuyện cho riêng mình. Truyện mang nhiều ý nghĩa về tình yêu chân thành giữa người và người, giữa con người với thiên nhiên và bồi đắp thêm niềm tin ở những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

  6. Oanh Còi

    Đây là một câu chuyện cổ tích dễ thương rất đáng đọc. Trong tất cả truyện của chú Nguyễn Nhật Ánh, mình thích nhất nhân vật nữ Con Rùa trong “Ngồi khóc trên cây” – 1 cô bé 14 tuổi vô cùng đáng yêu.
    Con rùa được Nguyễn Nhật Ánh xây dựng dường như mang cái hồn của người con gái miền trung, dịu dàng, chịu đựng …, với phong cách rất riêng. Con Rùa không tiếu táo và tinh ranh như chị em sinh đôi “Quỳnh Anh Quỳnh Như” , không hướng ngoại như Hà Lan, không yếu đuối và thiếu quyết đoán như Quỳnh hay khù khờ như Cúc. Con Rùa lầm lì ít nói nhưng nội tâm sâu sắc, tính cách kỳ lạ, và có lẽ đây là nhân vật nữ mạnh mẽ nhất của Nguyễn Nhật Ánh

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button