Tâm Thành Lộc Đời

(5 đánh giá của khách hàng)

Sách viết rất cuốn hút từ nội dung tới cách trình bày. Cuốn sách đã khắc họa rõ nét không chỉ riêng đối với nghệ sĩ Thành Lộc mà còn là bức chân dung cho cả những người nghệ sĩ thời bấy giờ, đã hy sinh, cống hiến hết mình cho nghệ thuật và cuối cùng là nhận lại nỗi cô đơn bạc bẽo với chính những người bạn cùng nghề với mình. Nhưng đổi lại họ nhận được sự yêu thương của khán giả khắp cả nước. Để thấy rằng cuộc đời của một người nghệ sĩ không như những gì mà chúng ta nhìn thấy trên sân khấu.

Danh mục:

“Như con tằm rút ruột nhả tơ”, NSƯT Thành Lộc đã dành cả đời mình để mang trọn vẹn xúc cảm cho khán giả. Mỗi đêm diễn, khi tấm rèm nhung mở ra, anh sống trọn một cuộc đời khác: cuộc đời của nhân vật. Khán giả khóc cười theo nhân vật, theo anh. Xưa, có những người đóng vai Quan Công, trước đó phải nằm đất ăn chay, thậm chí không được gần vợ để hoàn toàn tin mình là Quan Thánh Đế. Vậy chuyện gì đã xảy ra với NSƯT Thành Lộc trong suốt 45 năm qua? Cái con người đã gần 600 lần xắn xương máu và linh hồn của mình chia đều cho 600 vai diễn?

45 năm qua, thử coi, anh đã chết bao nhiêu lần trên sân khấu. Anh đã cưới bao nhiêu cô, đã bị thất tình, phản bội. Đêm anh làm vua, đêm khác làm giặc. Bữa anh làm lão, bữa khác anh làm đứa trẻ tung tăng…Có lúc anh là Ignacio nổi loạn trong vở kịch Trong Hào Quang Bóng Tối chống lại cái ác, cái xấu và nhận lãnh kết cục bị thủ tiêu. Rồi có khi anh lại là một Tạ Thanh mưu mô trong Bí mật Vườn Lệ Chi đẩy Nguyễn Trãi vào cái án oan phải tru di tam tộc. Có đêm anh trong vai một cô gái bán thân chuyên trị những kẻ đạo đức giả mạo với bề ngoài lịch lãm trong Hợp đồng mãnh thú. Cả một xã hội đảo điên, điên đảo… Rồi đêm khác anh lại là một Lý Thường Kiệt không phải trong vai một anh hùng mà ở khía cạnh rất đời thường trong Ngàn năm tình sử của nhà văn Nguyễn Quang Lập.

Trong hàng ngàn đêm diễn trong cuộc đời mình, mỗi đêm, nhìn xuống hàng ghế khán giả, chỉ mong tìm được một ánh mắt có cùng tần số cảm xúc là anh hạnh phúc lắm rồi. Một khán giả, là một nhà sư bên Pháp về, xem vở Bí mật vườn Lệ Chi mà Thành Lộc dồn tất cả nỗi đau của mình vào Dàn Đồng Ca ở cuối vở. Dàn Đồng Ca trong một đống vải lùng nhùng như hồn của đất, hồn của nhân loại cố làm như không biết, không thấy, không nghe… Nhà sư đã tâm sự: “Tôi đã nhìn ra Dàn Đồng Ca đó tuy là chứng nhân lịch sử, nhưng không thể nói ra những sự thật kinh hoàng mà mình từng chứng kiến”. Vâng. Chỉ cần nhiêu đó thôi, khi khán giả nhìn ra những trăn trở mình gửi gắm qua từng vai diễn, với Thành Lộc hạnh phúc đã đủ đầy.

Cộng đi trừ lại, anh còn được gì sau ngần ấy phân thân? Anh bảo: “Khi sáng tạo một vai diễn, dựng một vở, tôi luôn làm như đang làm một cái gì đó cho người mình yêu”. Phải. Chỉ khi làm cho người mình yêu (dù là tưởng tượng) thì Thành Lộc mới có thể thổi cho những con chữ im lìm trong kịch bản sự sống, rót xương máu và linh hồn của mình vào những cái vỏ vô hình ấy.

“Bạn nên biết là Thành Lộc cũng thích ăn nói tục tằn, thích được chửi thề để xả phần nào những áp lực công việc không chia được với ai, cũng mê những việc rất Con Người, cũng thích yêu đương, dù lăng nhăng hay nghiêm chỉnh, thích hưởng thụ sân si”… Thành Lộc sau khi trải hết lòng mình, đã mong bạn đọc hãy hiều anh cũng rất Con Người như thế.

“Đến với đời này với Tâm Thành, mang tài năng của mình đến với khán giả như để tặng Lộc cho đời. Rồi có được đời nhớ hay bị người phũ phàng quên, thì cũng là hên xui của số mệnh”. Người đời sẽ không dễ dàng lãng quên đã từng có một Thành Lộc tài năng mà họ vô cùng yêu mến. Khán giả sẽ kể với con cháu họ, bắt đầu bằng: “Ngày xửa, ngày xưa, trên sân khấu thoại kịch ở Sài Gòn, có một Thành Lộc…”.

Là người hiểu Thành Lộc hơn ai hết, nhà văn Nguyễn Thị Minh Ngọc đã giúp anh phơi bày những tâm tư, trăn trở và cả những góc khuất của cuộc đời trong cuốn tự truyện này. Nhiều lời đề nghị anh viết hồi ký nhưng anh đều từ chối, như anh đã “thú nhận”:

“Đã có rải rác vài lời đề nghị tôi viết hồi ký hoặc ngồi kể cho người ta ghi lại từ nhiều năm trước nhưng tôi đã từ chối bai bải… vì thấy mình chưa đủ độ dầy và độ… sạch sẽ để cho người ta đọc về mình, phần cũng lười lắm nên thôi…

Bây giờ nghe nói chị Nguyễn Thị Minh Ngọc, bà bạn thân của mình chấp bút thì đúng như là cái điều kiện ắt có và đủ để cho cái phản ứng hóa học nó hình thành đúng thời điểm, gọi là thiên thời địa lợi nhân hòa đã có đủ, hai chị em lần nữa lại dính duyên như cứ phải làm kịch của chị ấy… suốt đời vậy!

Chị Ngọc viết vài lần cho đọc nhưng không ưng, vì nó không phải giọng điệu của mình. Tới lần nầy thì thấy lạ lắm! Người nghe kể chuyện có khi sẽ bị lẫn lộn về thời gian, không gian, nhưng đó đúng là cách viết lại của một người nhớ đến đâu thì kể đến đó, như những thước phim đời ghép lại từ những ký ức lúc nhớ lúc quên, không tuân thủ theo những qui luật tự nhiên của một cuốn hồi ký cổ điển, quen thuộc. Bà chị Ngọc đã chọn đúng cái lối dụng văn của thằng em, thằng bạn nầy khi kể, nó rất ngẫu hứng và… ngang bướng, lúc lương thiện, lúc lại ranh ma và có chút vị ươn ươn của mùi máu điên chạy rần rần trong thằng nghệ sĩ. Chắc tại chơi thân quá nên chị hiểu chứ không là chị, tôi không biết nhờ ai ! Cảm ơn chị !”

5 đánh giá cho Tâm Thành Lộc Đời

  1. Nguyễn Hoàng Anh

    Ít có người nghệ sĩ nào có thể truyền cảm hứng cho khán giả ở mọi độ tuổi như Thành Lộc, đặc biệt là khán giả lứa tuổi thiếu nhi. Đọc một mạch hết cuốn sách viết về cuộc đời của Thành Lộc, tôi như được hiểu rõ thêm lý do khiến chú đạt đến thành công như ngày hôm nay. Mỗi vai diễn chú đều dốc hết tâm – tài – sức của mình vào đó, diễn như thể hôm nay là ngày cuối cùng được sống. Ở mỗi góc độ, người đọc sẽ tự rút ra cho mình một thông điệp trong quyển sách, đối với tôi, tôi đã học được một tinh thần làm việc nghiêm túc, thái độ chân chính đối với con người, cuộc sống thông qua các câu chuyện kể mà như trải lòng của chú Thành Lộc. Tôi nghĩ đây là một cuốn sách rất có ích cho giới trẻ, trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng, đốt cháy giai đoạn, những chiêu trò hay “scandal” mà trong giới showbiz thường hay xuất hiện.

  2. Thanh Vy Ngô

    mình là fan của chú Thành Lộc kể từ ngày còn bé tí qua chuỗi kịch “Ngày xửa ngày xưa” và lớn lên, vô tình xem được 1 vài tác phẩm thuộc hàng kinh điển của chú, mình lại càng ngưỡng mộ chú nhiều hơn. khi thấy chú ra hồi ký, mình đặt mua ngay không suy nghĩ. cầm quyển hồi ký trong tay, mình rất vui vì sách quá đẹp, bìa đơn giản nhưng ấn tượng, hình của chú trong album được đầu tư kĩ càng, rất nghệ thuật và hút mắt người xem. đọc từng dòng từng chữ của sách mà mình có cảm giác mọi việc đang diễn ra trước mắt mình một cách rõ ràng, chân thật. lối sống và tính cách của chú rất đáng ngưỡng mộ, là một người truyền cảm hứng cho giới nghệ sĩ nói riêng và cho công chúng nói chung. chú quả là một nghệ sĩ chân chính. 1 cuốn sách rất hay và đáng đọc, chứa những điều dung dị, chân thành nhưng lại thể hiện tính nhân văn sâu sắc.

  3. An Nhiên

    Thành Lộc là một trong những nghệ sĩ mà tôi ái mộ nhất trên sóng truyền hình không chỉ vì tài năng diễn xuất thiên phú của anh, mà anh còn là một người nghệ sĩ chân chính trong cảm nhận của riêng tôi. Cuốn tự truyện “Tâm thành và lộc đời” đã giúp tôi hiểu thêm về cuộc đời, sự nghiệp và con người của anh. Tôi thật sự càng thêm ngưỡng mộ một người nghệ sĩ đã dành trọn cuộc đời mình cống hiến cho nghệ thuật. Đọc cuốn tự truyện này, tôi có cảm giác như mình đang được ngồi nói chuyện với anh qua những từ ngữ bình dị, gần gũi, không hoa mĩ và chia sẻ rất chân thành về cuộc đời của anh. Một người nghệ sĩ sâu sắc, tinh tế, tâm huyết với nghề và có tâm với đời.

  4. Abee Huynh

    Có thể nói đây là cuốn tự truyện của chú Thành Lộc vì qua quyển sách này chú đã trải lòng mình ra với đời, với nghề, với người bằng những câu chữ chân thật nhất từ trong tâm. Ai cứ ngỡ là thân quen với chú Lộc qua những tiểu phẩm Ngày xửa ngày xưa, ai cũng hâm mộ cách diễn của chú khi diễn cho trẻ em… nhưng không đâu bạn ạ, nếu bạn chỉ nhìn mỗi khía cạnh ấy thì chỉ là một phần đời của chú mà thôi, cuộc đời chú gắn bó lớn lao hơn với sân khấu bi – chính kịch, ở đó người lớn sẽ cảm nhận sâu sắc hơn về chú và ở đó chú đã thể hiện hết tâm hồn người nghệ sĩ chân chính của mình.

    Đọc từ những chương đâu tiên từ khi chú còn nhỏ, mình đã bị lôi cuốn về giấc mơ kỳ bí của chú khi ngủ ở đoàn hát và cả cuộc sống gian nan đã rèn dũa chú thành một người nghệ sĩ xuất xắc như bây giờ. Chú thật sự là một nghệ sĩ đa tài và hiếm khi có thị phi. Quyển sách trình bày rất đẹp, câu chữ rất hay, đôi khi có phần mộc mạc nhưng rất gàn gũi, mình rất thích cái CD tặng kèm.

  5. Lương Nguyễn Trường Sơn

    Mình trước giờ vẫn tự nhận là thích Thành Lộc, hóa ra khi đọc sách mới biết mình không biết gì về anh cả 🙂 có nhiều chi tiết, câu chuyện về Thành Lộc mình đã biết qua báo chí rồi, nhưng còn nhiều thứ về suy nghĩ của anh về môi trường làm nghề ở VN (anh nói thẳng là không lý tưởng), về những ganh ghét đồn đoán mà thiên hạ dành cho anh, về những người mà anh yêu thương thì phải đọc sách mới biết.

    đọc để hiểu thêm về một con người và một gia đình nghệ thuật đáng kính. Thành Lộc luôn khiêm nhường nhưng thẳng thắn trong tự truyện, và đặc biệt anh không ghi danh hiệu NSƯT lên bìa sách và cũng nhắc rất ít đến nó, trừ lúc kể lại việc anh suýt không được danh hiệu này (vì không vừa mắt ai đó).

    tập sách có nhiều chương, nếu mỗi ngày đọc một chương xem như nghe Thành Lộc tâm sự, nhỏ nhẹ, thi thoảng dí dỏm, về cuộc đời anh cũng thật thú vị.

    kết sách là trích thư độc giả gửi cho Thành Lộc khi anh bị tai nạn phải nằm viện tưởng có thể phải giã từ sân khấu. Một cách làm tinh tế khi anh từ chối nói về chính mình mà vẫn có thể giúp độc giả hiểu được anh là một nghệ sĩ vĩ đại và được yêu thích nhường nào.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button