Miếng Nhớ Miếng Thương

(1 đánh giá của khách hàng)

Đọc những trang viết về các món thời trân trải dài các miền quê Bắc bộ, dễ thấy tác giả là người ham “xê dịch”, mê hưởng thụ và sành ăn. Vốn là trí thức tạch tạch sè, lại học chuyên về khoa học tự nhiên, tư duy logic rành mạch, niềm đam mê đi, khám phá và hưởng thụ ẩm thực quê nhà khiến ông rất chú tâm quan sát, rồi tìm hiểu đến nơi đến chốn và khắc cốt ghi tâm, để khoanh vùng ký ức mà nhâm nhi lại khi có dịp hồi cố…

Danh mục:

“Tôi viết Miếng nhớ miếng thương không nhằm giới thiệu hay luận bàn về văn hóa ẩm thực dân tộc. Đơn giản chỉ muốn ghi lại những xúc cảm, những hoài niệm của mình về hương vị của một số món ăn, thức quà mang đậm nét dân dã của quê hương và đã in dấu trong tôi những kỷ niệm riêng tư của một thời quá vãng. Những hình ảnh, sự việc và cảm xúc tôi ghi lại trong cuốn sách này chủ yếu là của những năm tháng tại quê hương tôi, vùng đồng bằng Bắc bộ và thuộc về nửa sau của thế kỷ 20, một giai đoạn đất nước nhiều biến động và khó khăn: chiến tranh chia cắt hai miền Nam – Bắc, kinh tế bao cấp, đời sống người dân nhờ vào tem phiếu, bước đầu của thời kỳ đổi mới…”

Lời tác giả Vũ Tam Huề

Là thế, nhưng cuốn sách này không chỉ viết bằng hoài niệm. Đọc những trang viết về các món thời trân trải dài các miền quê Bắc bộ, dễ thấy tác giả là người ham “xê dịch”, mê hưởng thụ và sành ăn. Vốn là trí thức tạch tạch sè, lại học chuyên về khoa học tự nhiên, tư duy logic rành mạch, niềm đam mê đi, khám phá và hưởng thụ ẩm thực quê nhà khiến ông rất chú tâm quan sát, rồi tìm hiểu đến nơi đến chốn và khắc cốt ghi tâm, để khoanh vùng ký ức mà nhâm nhi lại khi có dịp hồi cố. Vì thế, những khốn khó miếng cơm manh áo của một thời gian khổ, trong cuốn sách của ông, như được thi vị hóa, ngả theo cái triết lý dân gian về muốn ăn thì lăn vào bếp, ăn uống hiển nhiên là một nghệ thuật, từ cao lương mỹ vị đến dân dã thời trân đều có giá trị riêng của nó, khi gói trong đó những tình cảm những ý vị của một thời quá vãng, mà ngôn từ nhiều khi không đủ duyên sắc để tải nổi tấm tình. Và ngoài những thương nhớ, những câu chuyện nhỏ trong sách, tinh tế và thú vị, kín đáo biểu lộ cho thấy cả cái tâm cái tầm của người nấu, cũng như người thưởng thức. Đó là sự nhân hậu thảo thơm, chăm chút nhún nhường, đảm đang đôn hậu của những người đàn bà đất Việt, khi mùa nào thức ấy biện bày những món ngon chắt chiu từ đất từ sông cho chồng cho con; là sự chân chất thật thà của nông dân một sương hai nắng mà hào phóng chiêu đãi bạn bè; cả sự hồn nhiên bao dung kiểu tứ hải giai huynh đệ của những chủ nhà chiêu khách lạ…

Tưởng chỉ là chén tạc chén thù, xuýt xoa sự ngon sự lạ, nhưng trong đó là cả một thế giới bình yên đã mất, chỉ còn trong ký ức của những kẻ tha hương nặng lòng cố quận.Ghi lại ký ức đó, tưởng luôn là việc nên làm. Và cuốn sách này, mỗi bài có thể xem như một bức tranh, của một người vẽ đẹp, có tình.

1 đánh giá cho Miếng Nhớ Miếng Thương

  1. Nguyễn Anh

    Mình là dân miền Tây, đối với ẩm thực Bắc không biết rành. Nhưng qua lời kể và tả của tác giả, mình hình dung được một vùng quê Bắc Bộ thanh bình với nhiều thức ngon, vừa quen (dưa hành, tương…) vừa lạ (miếng phù du ?!) rất đỗi thú vị. Văn của bác Huề mạch lạc, từ ngữ bình dị nhưng phong phú, lại chan chứa tình cảm. Thêm điểm cộng là bìa đẹp, giấy dày, trình bày rõ ràng ưa mắt, có hình vẽ minh họa khá cute… Nói chung rất đáng đồng tiền bát gạo.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button