Người Tình Sputnik

(5 đánh giá của khách hàng)

Chúng ta vẫn trong hành trình tìm kiếm cái tôi, tìm kiếm con người của bản thân. Chúng ta là ai? Chúng ta có ý nghĩa nào với thế giớ này? Như K, từ khi gặp Sumire, anh mới thấy được ý nghĩa của cuộc đời mình. Để rồi khi mất đi cô, anh chỉ còn một nửa. Như cách Miu bạc trắng sau một đêm khi nhìn thấy một Miu khác, như cách Sumire tìm cách bước vào thế giới kia để tìm gặp một Miu khác. Tình yêu khiến chúng ta hi sinh rất nhiều, và khiến ta cũng mất mát quá nhiều khi mất đi. Cuối cùng, chúng ta chỉ là những kẻ du hành trong vũ trụ, lướt qua sự lãng quên này đến sự lãng quên khác. Một cảm giác cay đắng khó thể diễn tả, trong những cô đơn khôn nguôi…

Danh mục:

Mùa xuân năm hai mươi hai tuổi, Sumire yêu lần đầu tiên trong đời. Một tình yêu mãnh liệt, một cơn lốc xoáy thực sự quét qua các bình nguyên – san phẳng tất cả những gì nó gặp trên đường, tung mọi thứ lên trời, xé chúng ra từng mảnh, nghiền nát thành từng miếng. Cơn lốc không hề giảm cường độ khi băng qua đại dương, biến Ăngko Vat thành đồng hoang tàn, thiêu cháy rừng già Ấn Độ với hổ báo và muôn loài, rồi biến thành cơn bão cát sa mạc vùng vịnh Ba Tư, chôn vùi cả một thành phố pháo đài kỳ lạ dưới biển cát. Tóm lại, đó là một tình yêu thực sự vĩ đại. Người Sumire đem lòng si mê hoá ra lớn hơn cô mười bảy tuổi. Đã có gia đình. Và, phải nói thêm, là phụ nữ. Đây là nơi tất cả bắt đầu, và là nơi tất cả kết thúc. Gần như tất cả.

“…Ngay khoảnh khắc Miu chạm tay vào tóc cô, Sumire đã yêu, giống như cô đang băng qua một cánh đồng thì đùng! một tia sét giáng thẳng xuống đầu cô. Một điều gì đó giống như một mặc khải nghệ thuật. Do vậy, khi đó Sumire chẳng thấy có gì đáng quan tâm trong việc người cô yêu tình cờ lại là một phụ nữ.

Sumire gật đầu ngay tắp lự. Thậm chí cô không cần phải nghĩ ngợi về điều đó. Xét cho cùng, thời gian rảnh rỗi là tài sản chủ yếu của cô.

“Vậy thì sao chúng ta không ăn trưa cùng nhau nhỉ? Chị sẽ đặt một bàn yên tĩnh ở nhà hàng gần đây,” Miu nói. Chị cầm ly rượu vang đỏ người hầu bàn vừa rót, chăm chú ngắm nghía, hít ngửi hương thơm rồi lặng lẽ uống ngụm đầu tiên. Cả chuỗi cử động đó toát lên vẻ thanh nhã tự nhiên như một đoạn cadenza được người nghệ sĩ dương cầm trau luyện nhiều năm.

“Rồi chúng ta sẽ bàn kỹ hơn. Hôm nay chị thấy rất vui. Em biết đấy, chị không chắc nó được nhập từ đâu nhưng loại rượu Bordeaux này cũng không phải tồi lắm.”

Sumire giãn nét mặt và hỏi thẳng Miu: “Nhưng chị chỉ mới gặp em, và chị gần như chưa biết gì về em.”

“Đúng vậy. Có lẽ chị chưa biết,” Mui thừa nhận.

“Vậy tại sao chị nghĩ em có thể giúp chị?”

Miu lắc rượu trong cốc. “Chị luôn trông mặt mà bắt hình dong,” chị nói. “Nghĩa là chị thích khuôn mặt em, thích cách em nhìn.”

Sumire cảm thấy không khí xung quanh đột nhiên loãng ra. Bầu vú căng lên dưới làn áo. Cô máy móc vớ cốc nước và uống cạn một hơi. Người hầu bàn có bộ mặt diều hâu lặng lẽ bước nhanh đến phía sau cô và rót nước lạnh vào chiếc ly không. Tiếng đá lanh canh vang lên trong tâm trí rối bời của Sumire nghe như tiếng lầm bầm rên rỉ của một tên trộm đang nấp trong hang…”.

– “Siết chặt trái tim bạn ngay từ những dòng đầu tiên” – Los Angeles Magazine

– “Xót xa… vừa bí ần vừa lãng mạn… một câu chuyện thấm thía về tình yêu không được đền đáp… Nếu thích Rừng Na-uy, chắc chắn bạn cũng sẽ thích cuốn tiểu thuyết này” – AsainWeek.

– “Một cuốn tiểu thuyết tuyệt vời nhẹ tựa lông hồng nhưng cũng buồn đến nao lòng” – Sunday Herald.

 

5 đánh giá cho Người Tình Sputnik

  1. Hiền Hiền

    Văn chương HM ảo ma thật, cái kết ám ảnh lắm, đâm ra bứt rứt khó chịu. Chuyện về những con người rất bình thường trong xã hội, thậm chí có vẻ tầm thường khi thoạt nhìn, nhưng diễn biến nội tâm và câu chuyện lẩn khuất bên trong họ lại cực kì rắc rối. Có đôi chỗ khó hiểu nhưng mình đoán tác giả đã lồng ghép triết học vào hình tượng hóa bối cảnh. Nhân vật hiện hữu mà như phi thực tế, có thể cảm nhận như vậy. Họ cô đơn ko cùng với nỗi cô đơn của nhân loại. Họ bối rối trong việc ko tìm thấy cái tôi của bản thân, liệu linh hồn mới là cái tôi hay thể xác là cái tôi? Liệu cái tôi vẫn là cái tôi lúc suy nghĩ và lúc ko suy nghĩ, hay sẽ trở thành 1 cái tôi khác? Họ tìm ra 1 con người khác trong bản thân mình và ko muốn tin vào điều đó, nên bắt đầu nghi ngờ về sự tồn tại của 1 thế giới khác, song song. Họ thay đổi vì 1 biến cố nào đó, và đánh mất mình trong quá khứ, nỗi cô đơn của họ bắt đầu kéo dài khi phủ nhận sự tồn tại của 1 tôi mới. Từ đó, chính bản thân họ trở nên vô hồn, và họ tìm đến nhau, bấu víu vào nhau để biết mình còn tồn tại. Một khi ko còn người kia, niềm tin cuộc sống sẽ biến mất…
    Truyện có những tình tiết ko thực tế, tưởng như vô nghĩa nhưng ghép theo mạch kể từ đầu, tính cả đến những tình tiết nhỏ nhặt thì có vẻ cũng có lý theo cách hiểu của riêng bản thân mình. Có lý theo hướng thực tế hóa các tình tiết của tác giả.

  2. Nguyễn Huyền My

    Theo mình đánh giá thì cuốn này khá dễ đọc so với những tác phẩm khác của Murakami (Kafka bên bờ biển, Biên niên kí chim vặn dây cót,..). Hẳn là ai đọc tiểu thuyết của Murakami cũng thấy rằng trong tác phẩm của ông, nỗi cô đơn luôn hiện hữu và gây ám ảnh tột cùng. Nhưng không hiểu sao mình lại thấy ở tác phẩm này nỗi cô đơn lại được thể hiện rõ nhất. Các nhân vật như bị kẹt ở thứ cảm xúc cô độc, lạc lối mà họ tự tạo ra để rồi không thể tự thoát ra được. Đó là tình yêu của Sumire dành cho Miu, tình yêu của nhân vật tôi dành cho Sumire, chứng bạc tóc của Miu. Nói chung, khi đọc tác phẩm này mình luôn thấy bóng dáng của sự cô đơn. Mình đặc biệt thấy đồng cảm với Sumire về chứng không-thể-viết-hết của cô. Truyện cũng không có nhiều chất siêu thực như những tác phẩm khác của Murakami nhưng vẫn rất hấp dẫn và lôi cuốn

  3. Tôn Nữ Phương Uyên

    Hụt hẫng chính là cảm giác của mình sau khi đọc Người tình Sputnik nói riêng và những tác phẩm của Murakami nói chung, ám ảnh mình qua nhiều ngày, những câu chuyện của nhân vật, tình cảm của họ dành cho nhau, cả tâm lí nhân vật đều được ông miêu tả rất điêu luyện, tinh tế. Đọc xong có cảm giác buồn và cô đơn theo nhân vật, nhất là Miu, câu chuyện đằng sau mái đầu bạc trắng, ám ảnh về tình dục, chứng lãnh cảm, và nhất là hình ảnh cuối truyện, Miu không còn là chính mình khi Sumire biến mất…

    Người tình Sputnik không phải là một tác phẩm dễ hiểu đối với những người lần đầu bước vào thế giới văn học của Murakimi, nhưng là một tác phẩm rất đáng để đọc.

  4. Nguyễn Thị Kim Thoa

    Đọc rất nhiều tác phẩm của Haruki Murakami thì mình thấy ông viết truyện khá hay và bí ẩn nhưng khi đọc tác phẩm này thì mình cảm thấy chán kinh khủng. Chuyện chỉ kể sự ra đi không dấu vết của Sumire rồi đến cuối truyện Sumire đột nhiên gọi điện về. Rồi nhân vật tôi sẽ đi đâu, đi đến miền đất hư ảo hay ở lại trần thế. Câu chuyện thiên quá nhiều vào miêu tả nội tâm nên làm cho chuyện sâu sắc hơn nhưng cũng ko lôi cuốn người đọc bời tình tiết bí ẩn mãi đến 3/4 cuốn truyện mới được bộc lộ. Cái mình mong chờ ở câu chuyện này là Sumire vì sao biến mất, Miu có tìm lại nhân cách của mình. Mặc dù khá hụt hẫng vì tác giả không giải thích gì về việc Sumire biến mất nhưng đây là cuốn sách ấn tượng vì cách diễn đạt của ông thật hoàn hảo. Bìa sách khá đẹp và bắt mắt. Đặc biệt mình thích bìa sách và chất lượng giấy in và chất lượng nội dung, không sai lỗi chính tả,…

  5. Van Duyen

    Đây là cuốn sách thứ 2 tôi đọc được của Murkami, ông viết rất hay về sự cô đơn của con người. “Người tình Sputnik” là cuốn tiểu thuyết mang những tình yêu đẹp. Con người ta đến với nhau trong thể xác nhưng không thể chạm đến tâm hồn nhau. Nhân vật chính đã xác định lầm về bản ngã của chính mình, nhưng khi bước qua thế giới bên kia cô mới tìm được chính mình. Có những lúc ta bị phân thân như chính Miu đã nhìn thấy mình tồn tại trong hai bản thể. Khi muốn vươn đến cái thanh cao, cô phải đánh mất đi cái ham muốn nhục thể của bản thân. Chúng ta có những nỗi cô đơn như chính sự cô đơn Murakami đã thể hiện trong “Người tình Sputnik”. Tuy tác phẩm không hay bằng “Rừng Nauy”, không phức tạp như “Biên niên ký chim vặn dây cót” và “Kafka bên bờ biển” nhưng nó phù hợp cho những ai bắt đầu đọc sách của Murakami Haruki. Thích nhất câu: “Trái đất sinh ra chỉ để nuôi dưỡng sự cô đơn của con người?”

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button