Rừng Na Uy

(0 đánh giá của khách hàng)

Những bản ngã riêng lẽ của mỗi cá nhân trong cuộc sống là những thực thể đôi khi trái ngược nhau những không đối lập nhau mà là một phần của nhau. Watanabe Toru; Naoko hay Kobayashi Midori; Ishida Reiko lẫn Nagasawa; Hatsumi…Những méo mó và sự lệch lạc thân cách từ những suy nghĩ và hành động rất đổi lạ kỳ nhưng cũng rất đổi quen thuộc.

“Sự chết không phải là đôi nghịch của sự sống mà là một phần của sự sống”

 

Danh mục:

Bất chợt lắng nghe bài hát mà nàng vẫn ưa thích nhất của Beatles, Toru Watanbe hồi tưởng lại mối tình đầu của mình với Naoko, người yêu của người bạn thân nhất là Kizuki. Ký ức ngay lập tức mang anh trở về những ngày sinh viên của 20 năm trước , ở Tokyo, những ngày chơi vơi trong một thế giới của tình bạn khó khăn, của tình dục buông thả, của đam mê mầt mát, trở về cái thời mà một cô gái mạnh mẽ tên là Modori đã bước vào cuộc đời anh, khiến anh phải chọn lựa, hoặc tương lai, hoặc quá khứ…

Cùng thoát thai từ nỗi buồn thương trong sáng về tồn tại, Rừng Na Uy, bài hát năm nào của Beatles, đã được lấy làm tên gọi cho cuốn tiểu thuyết tình yêu ngọt ngào và u sầu của Haruki Murakami. Bước vào cõi sống của Rừng Na Uy, qua sự sớm cô đơn như định mệnh của những người trẻ tuổi, qua mối tình tay ba vừa quấn quýt xác thân vừa u mặc sầu bi của Naoko-Toru-Midori, người ta cảm thấy ngỡ ngàng trước tình yêu như là nơi trú ngụ duy nhất của người đàn ông và người đàn bà trên thế gian này, và khám phá ra một nỗi buồn mênh mang, trống vắng rất Nhật Bản của thời hiện đại. Trong nỗi ưu tư và cô đơn như một định mệnh đã cài đặt nơi những người mới lớn, trong sự tuyệt vọng của những tâm hồn trong sáng sẵn sàng hy sinh thân mình để khỏi thoả hiệp với cuộc sống thế gian. Và tình yêu đã là nơi trú ngụ duy nhất. tình yêu và sự giải phóng của xác thân bao bọc lấy nó, làm cho người đàn ông và người đàn bà có thể yêu nhau với tất cả những gì có thể trước cuộc đời ngắn ngủi và quý giá. Với ý nghĩa đó, mối tình tay ba Naoko-Toru-Midori đã lay động hàng chục triệu độc giả trên toàn thề giới trong một tác phẩm được coi là tuyệt bút của Murakami.

Xuất bản lần đầu ở Nhật Bản năm 1987, Truyện Tiểu Thuyết Rừng Na Uy thực sự là một hiện tượng kỳ lạ với 4 triệu bản sách được bán ra, và theo thống kê hiện tại, cứ 7 người Nhật thì có 1 người đã đọc Rừng Na Uy. Tại Trung Quốc, Rừng Na Uy đã trở thành một hiện tượng văn hoá với hơn 1 triệu bản sách được tiêu thụ và được đánh giá là 1 trong 10 cuốn sách có ảnh hưởng lớn nhất ở đại lục trong thế kỷ 20.

Theo tờ Publisher Weekly, “đã hai mươi năm nay, Rừng Na Uy luôn nằm trong danh sách 10 tiểu thuyết được giới trẻ Nhật Bản và Hàn Quốc tìm đọc nhiều nhất”. – Publisher Weekly

Nắm bắt sự đam mê và gấp gấp của ái tình tuổi trẻ… Lặng lẽ lôi cuốn người đọc và cuối cùng lay động tam can. – Time Literary Supplement

Dịu dàng, quyến rũ như thơ, căng thẳng như bi kịch và gợi dục một cách mê đắm. Một cuốn tiểu thuyết kỳ diệu có âm hưởng hướng đạo và tự nguyện. Nhân vật chính yêu người yêu của người bạn thân nhất thời niên thiếu đã tự sát của mình. Nhưng một thời gian sau,a nh chàng cũng phải lòng một nữ sinh ở khoa mình… Tuyệt đối nên đọc. – SDM

Đánh giá

  1. John Vu

    Đọc “Rừng Na Uy” tôi có cảm tưởng như đang xem một bộ phim quay chậm, được chắp nối qua những dòng ký ức của Toru về tuổi trẻ, về Naoko, về Midori, về bản ngã của mỗi con người.

    Toru khác biệt, mọi định kiến hay quy tắc sống mà xã hội áp đặt là vô nghĩa đối với anh. Cái tình cảm Toru dành cho Naoko như ngọn lửa le lói trong màn đêm, có lúc mãnh liệt, có lúc lụi tàn trong chớp nhoáng nhưng duy nhất là không bao giờ tắt. Cách anh quan tâm Naoko, nỗi đau anh mang theo khi biế tin Naoko tự kết liễu đời mình ..Tất cả những điều đó hinh thành nên Toru, nêu bật lên bản ngã đen tối cũng không kém phần mạnh mẽ trong bản thân mỗi con người.

    Ví chuyện tình Naoko và Toru như ngọn đèn thì có lẽ tình cảm giữa Midori và Toru giống như mọt chuyến tàu. Một chuyến tàu mà điểm dừng hay điểm xuất phát có lẽ không bao giờ biết được. Đôi lúc say đắm, con tàu như ngừng lăn bánh để hành khách của nó đươc chìm đắng trong không gian của riêng họ. Đôi lúc bất giác, con tàu rung mạnh đưa họ về thực tai cay đắng, giữa mối tình tay ba ai sâu đậm ai đớn đau.

    Haruki đã rất tài tình khi đưa tất cả nhân vật và cả người đọc bị cuốn vào vòng xoay tình yêu đầy hấp dẫn nhưng không kém phần ray rứt. Sự thật trần trụi về con người , về những dục vọng cứ hiển hiện, cứ xoay chuyển như con tàu không bao giờ ngừng bánh. Và đôi lúc ta lạc mất bến dùng..

  2. vuducphong

    Mình đọc Rừng Na-Uy, thì chỉ có 2 người con gái đọng lại trong tâm trí: Naoko và Midori, nên chỉ xin nêu cảm nhận về tác phẩm ở tương quan giữa 2 nhân vật này và nam chính. Mình cũng xin không đề cập nhiều về yếu tố hiện sinh của Haruki, vì bản thân cũng chưa có những cảm nhận đủ sâu về nó.
    Naoko, theo mình, là hiện thân cho những nỗi buồn. Nỗi buồn thường u ám, và như chất men, biến đổi tất cả năng lượng con người ta thành ra thứ men u sầu. Nam chính Toru, cứ mỗi lần sống gần Naoko, thì tâm hồn lại bãng lãng như làn khói, chập chờn, tan mà không tan, tụ mà không tụ. Nỗi buồn cũng có vẻ đẹp và nét quyến rũ riêng của nó. Naoko cũng thế, nét đẹp, nét cuốn hút của cô ở chỗ những người tiếp xúc thường muốn che chở, bảo bọc. Cái chết của cô cũng đến thật nhẹ nhàng, dù có thể đoán trước, nhưng vẫn để lại nhiều day dứt, cứ như người say đến lúc phải tỉnh, nhưng đầu óc còn biêng biêng. Sự ra đi của Naoko là cần thiết, để nam chính tiếp tục cuộc sống với tất cả năng lượng của mình.
    Midori thì ngược lại, cô là hiện thân cho niềm vui, dù rằng cuộc đời cô khó có thể là niềm vui. Midori là cái neo vào hiện thực, neo vào khao khát sống để Toru còn có thể quay về, không bị chìm sâu mãi vào “cơn say Naoko”. Midori là “Red Bull” cho tâm hồn Toru. Mình yêu cái vẻ lạnh lùng nhưng yếu đuối của Midori, yêu những cái nhõng nhẽo vô lý của cô ấy, yêu cả cái khát khao chinh phục, và chiếm đoạt, 2 động từ lẽ ra phải thuộc về nam chính Toru. Phải, mình thích Rừng Na-Uy vì thích Midori. Tác giả để lại cái kết mở, và mình thì thích nghĩ rằng, vào đầu câu chuyện, trên chuyến bay đó, Toru đang ngồi bên cạnh Midori. Midori lúc này đã mang họ Watanabe. Midori xứng đáng là tương lai của Toru.
    Với mình, văn của Haruki nó như người ta đem mây trắng ở đèo Hải Vân bỏ vào tủ lạnh, u ám, đặc sệt, hoang mang, lạnh lẽo nhưng cũng cuốn hút và lãng mạn.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button