Mãi Đừng Xa Tôi

(5 đánh giá của khách hàng)

Câu chuyện ám ảnh chúng ta bởi tiếng kêu đau đớn đến xé lòng về tình yêu và hạnh phúc. Nó buộc chúng ta phải suy nghĩ lại về giá trị Người của chính mình.

Danh mục:

Kathy, Ruth và Tommy xuất thân từ một ngôi trường đặc biệt: trường nội trí Hailsham. Những con người ở đó đều có chung một số phận được định đoạt. Họ chấp nhận số phận, nhưng vẫn khát khao trì hoãn. Với giọng điệu bình thản như mặt biển sóng ngầm, câu chuyện kể về một hiện thực đáng sợ diễn ra trong một thế giới “giả tưởng”, nhưng cũng không xa lắm thế giới “thật tưởng” mà chúng ta đang sống. Câu chuyện ám ảnh chúng ta bởi tiếng kêu đau đớn đến xé lòng về tình yêu và hạnh phúc. Nó buộc chúng ta phải suy nghĩ lại về giá trị Người của chính mình.

Câu chuyện khép lại trong một kết thúc không thể nào khác được càng khiến cho ta hiểu thêm về giá trị nhân văn, nhân đạo, giá trị của con người. Tác phẩm rất xứng đáng là một trong 100 tiểu thuyết tiếng Anh hay nhất từ năm 1923. Một cuốn , giả tưởng mà tất cả chúng ta nên đọc qua ít nhất một lần.

5 đánh giá cho Mãi Đừng Xa Tôi

  1. Trịnh Hiếu Phương

    Chúng ta sinh ra đều có thể định đoạt số phận của mình, quyết định tương lai nếu biết cố gắng nhưng những con người nhân bản vô tính trong câu chuyện họ không thể. Họ được đem đến với cuộc sống chỉ với lí do chăm sóc cho người hiến hoặc hiến nội tạng của mình để giúp con người. Dù họ không hoàn toàn là người nhưng họ cũng có cảm xúc như con người và tác giả đã miêu tả rất chi tiết về những cảm xúc của những người nhân bản ấy. Có biết bao câu chuyện mà khi bị áp bức, đè nén thì những người nhân bản đứng dậy chống đối nhưng ở câu chuyện này thì ta sẽ thấy những con người cam chịu, họ hài lòng về công việc họ phải làm, họ chấp nhận nó nhưng trên hết như một con người họ vẫn muốn kéo dài sự sống của mình. Lời văn nhẹ nhàng và đơn giản nhưng đọng lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm. Mình đã từng xem phim trước khi tìm đọc tác phẩm này, bộ phim từ đầu đến cuối phim rất nhẹ nhàng, lâng lâng. Mình nghĩ bạn nào đã đọc tác phẩm này rồi cũng có thể tìm xem phim vì nó cũng diễn đạt được rõ nét như trong truyện vậy.
    Sách được thiết kế bìa đẹp, giấy in tốt và nội dung dịch khá. Mình vẫn mong tác phẩm này vẫn sẽ được tái bản nữa để đến được với nhiều đọc giả hơn.

  2. Thảo Thanh

    Tôi nhớ ngày xưa khi lần đầu xem Never Let Me Go, tôi cũng cảm nhận được chính cảm giác này (cảm giác mà tôi có lại khi đọc sách), thật kì lạ. Diễn văn nhẹ nhàng, bình bình, không có những câu văn súc tích, không có những ẩn dụ khó hiểu, chỉ có sự thật được lột tả thật chậm, thật chậm,…để mà so sánh, tôi nghĩ nó giống như cách bạn lột từng lớp của củ hành ra ấy. Vừa lột vừa khóc. Bạn vừa muốn đọc thật nhanh, nhưng vẫn phải đọc thật chậm vì cái tính tàn nhẫn bao bọc trong những con chữ “như không” của tác giả.
    Có thể nào không, tồn tại những cá thể được sinh ra vì một mục đích duy nhất là kéo dài mạng sống cho các cá thể khác? Không được quyền ước mơ, không được quyền hy vọng, chỉ ngày này qua ngày khác, chờ đợi người đến đặt dấu chấm hết cho cuộc đời của mình. Cái cảm giác ray rứt buồn bực cứ ám ảnh tôi mãi dù quyển sách đã đọc xong từ lâu. Thật tình tôi không hiểu nổi làm sao lại có thể viết ra một quyển sách đầy quyền năng như thế…

  3. Lưu Hoàng Bắc

    Đây chắc chắn sẽ là một cuốn sách khiến bạn thay đổi cảm xúc xoành xoạch khi đọc, xót xa, đâu đớn, trằn trọc. Tôi phải ngưỡng mộ Kazuco Ishiguro với những câu văn tự nhiên nhưng lại chăm chút rất cẩn thận, bạn sẽ không tìm thấy nút thắt mở kì bí, những đoạn cao trào khiến bạn phải giật mình, sẽ không bất ngờ khi chuyển đoạn như cách làm của những cuốn sách hấp dẫn khác nhưng nó đủ sức khiến bạn không thể rời bỏ nó, theo một cách nào đó, rất nhẹ nhàng.

    Thực chẳng bất ngờ khi cuốn sách này từng là điểm sáng một thời và đến bây giờ vẫn còn giữ được sức hút. Tuy đây chỉ đơn thuần là một cuốn sách giả tưởng nhưng nó đủ mạnh mẽ để ta liên hệ được ngay cả với cuộc sống hiện tại của mỗi người, bạn có chắc xã hội không có những người vô cảm, lạnh lùng. Tôi không thích cách viết quá bi thương của Kazuco Ishiguro khiến tôi phải rùng mình. Tôi không thích cách mà những đứa trẻ “nhân bản vô tính” bị đối xử từ lâu đã không giống như cách đối xử của một con người.

    Bìa sách tuy thật sự đẹp, khá ấn tượng và phẩn phất được đâu đó nỗi buồn xuyên suốt cuốn sách nhưng tôi vẫn thích bìa sách của nước ngoài hơn, cũng không hiểu vì sao

  4. Phạm Thành Trung

    Tác giả Kazuo Ishiguro sinh ra tại Nhật, nhưng lớn lên và làm việc tại Anh, nên trong phong cách viết của ông có một màu sắc rất riêng, có sự hòa trộn giữa nền văn hóa phương Đông và phương Tây. “Mãi đừng xa tôi” vừa có sự nhẹ nhàng, một chút lãng mạn nên thơ, một chút nỗi buồn không thể giải tỏa; cũng vừa có sự dữ dội, mạnh mẽ và đau đớn đến xé lòng. Một câu chuyện giả tưởng nhưng lại rất thật, thật đến độ bạn hoàn toàn có thể tin rằng rồi nó sẽ xảy ra trong đời thưc, đó chính là điều tuyệt vời mà tác giả đã đem đến cho người đọc qua tác phẩm đầy ám ảnh này.
    Nhân vật chính của “Mãi đừng xa tôi” là những con người được tạo ra bởi công nghệ “nhân bản vô tính”. Họ chỉ sống để chờ đến một ngày chết đi sau lần hiến tạng thứ hai hay ba. Một cuộc sống quá khủng khiếp nhưng họ chẳng thể chạy chốn, chối bỏ. Một cuộc sống khi tình người bị đặt dưới tham vọng điên cuồng, dưới tiền bạc và những sáng chế khoa học tai hại, đã đẩy họ đến bước đường cùng. Điều này không phải là không thể xảy ra với chúng ta trong đời thực. Kazuo Ishiguro, qua tác phẩm này, như đưa ra một lời cảnh tỉnh với lương tri con người, trước rất nhiều cuồng quay và biến động của xã hội.
    Một gợi ý nhỏ là nếu bạn đã yêu thích tuyệt tác này của Kazuo Ishiguro, thì bạn cũng nên tìm đến bộ phim chuyển thể cùng tên, cũng rất cảm động và ý nghĩa.

  5. Nguyễn Thị Vy

    Sau khi đọc xong tác phẩm này, mình đã hiểu vì sao nó lại được đánh giá là tiểu thuyết hay nhất thập niên đầu thế kỷ 21. “Mãi đừng xa tôi” có thể không phải là một cuốn sách best seller trên toàn thế giới, có thể không gây ra những hiệu ứng mạnh mẽ như những bộ truyện đình đám của JK Rowling hay Stephenie Meyer, nhưng nó lại là tác phẩm biểu đạt được chính xác và sâu sắc nhất những góc cạnh phức tạp của cuộc sống và con người. Cuốn sách có một sức hấp dẫn riêng biệt khó có thể tìm thấy trong những tác phẩm khác. Sức hấp dẫn ấy không đến từ cốt truyện kịch tính hay những câu văn lãng mạn, mà đến từ những chi tiết đắt giá, từ giọng kể nhẹ nhàng không chút cường điệu của tác giả. Kazuo Ishiguro đã sáng tạo ra một ngôi trường kỳ lạ, trường nội trú Hailsham, nơi ba người bạn thân Kathy, Ruth và Tommy cùng hàng trăm con người khác đang sống một cuộc sống tưởng chừng bình yên nhưng lại đầy rẫy hiểm nguy. Họ là những người được tạo ra để sống theo những quy tắc đã được định sẵn từ trước, họ chẳng có quyền được mơ ước, được yêu, được đi theo tiếng gọi của con tim mình. Nhưng bất chấp mọi quy luật khắc nghiệt ấy, sâu thẳm bên trong họ vẫn tồn tại những tình cảm và cảm xúc mãnh liệt, chính điều đó đã khiến họ, những “sản phẩm của công nghệ nhân bản vô tính”, trở thành những con người bình thường như tất cả chúng ta.
    Kazuo đã đem đến một tác phẩm vừa lạ lùng vừa đầy chất hiện thực, kể về một thế giới xa lạ nhưng cũng chính là thế giới chúng ta đang sống. Những trang sách buồn và cảm động ấy như nói hộ nỗi lòng của tất cả chúng ta, vì khi đã là con người, chẳng ai muốn sống cô đơn, tách biệt ra khỏi mọi sư vận động của xã hôi. Và cũng chẳng ai muốn sống mà thiếu đi tình yêu thương và sự đồng cảm.

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button