Hai Dấu Chân Nhỏ Trên Cát Ẩm

(3 đánh giá của khách hàng)

Căn bệnh quái ác đã cướp dần những giác quan của bé: khởi đầu là bé không còn đi được, sau đó là không nói được, rồi không nhìn được, không cảm nhận được…, và những cơn đau đớn khủng khiếp.

Danh mục:

Câu chuyện bắt đầu trên một bãi biển, khi Anne-Dauphine nhận thấy cô con gái nhỏ của mình – Thaïs – bước đi hơi do dự, bàn chân vẹo sang bên. Sau hàng loạt kiểm tra, xét nghiệm, các bác sĩ phát hiện ra rằng Thaïs mắc một căn bệnh hiếm gặp do đột biến gen, bệnh loạn dưỡng bạch cầu. Bé vừa tròn 2 tuổi và thời gian sống của bé còn rất ngắn ngủi. Căn bệnh quái ác đã cướp dần những giác quan của bé: khởi đầu là bé không còn đi được, sau đó là không nói được, rồi không nhìn được, không cảm nhận được…, và những cơn đau đớn khủng khiếp.

Buồn thay, bất hạnh vẫn chưa dừng lại ở đó…

Cuốn hồi ký thấm đẫm tình yêu của cha mẹ dành cho con cái.

3 đánh giá cho Hai Dấu Chân Nhỏ Trên Cát Ẩm

  1. Anh Tú

    “Hai dấu chân nhỏ trên cát ẩm” là một quyển sách tuyệt vời. Nó thể hiện được tình yêu sâu sắc của bậc cha mẹ đối với những đứa con bé bỏng tội nghiệp của mình; sự dũng cảm, kiên trì của “Công chúa dũng cảm – Thais” đã làm tôi phải nhìn lại bản thân mình, phải có niềm tin với cuộc sống, không được gục ngã trước những khó khăn. Nó giúp tôi phải nhớ rằng:”Hãy thổi sức sống vào từng ngày của cuộc đời, khi mà ta không thể thêm ngày tháng cho cuộc đời”.

  2. HOANG HOA

    Một tác phẩm tuyệt vời. Mình chưa có con nhưng vẫn cảm nhận được nỗi vất vả, đặc biệt những người mẹ có con ốm sẽ rất thấm thía và như được truyền thêm sức mạnh để chống chọi những khó khăn trong hành trình nuôi con!

  3. Nguyễn Anh Thư

    Tôi không biết làm thế nào mà gia đình chị có thể vượt qua cả một quãng đường dài khi đứa bé yêu quý của mình đang “chết dần chết mòn” hay nói cách khác làm thế nào để họ có thể bên nhau tràn đầy sức sống để đi hết con đường khi biết điều gì đang chờ đợi. Và cô gái bé bỏng nhưng tràn đầy dũng cảm, mạnh mẽ, kiên cường, con đã làm thế nào để không chạy nhảy, không thể ngồi, không thể nhìn thấy và không thể nghe thấy nhưng trái tim con vẫn lắng nghe, ánh mắt con vẫn truyền đến những tia sáng ấm áp cho những người thân yêu!!! Tôi cũng rất ngưỡng mộ các y bác sĩ và cách họ đã bố trí, vận hành một bộ máy y tế vì lợi ích của người bệnh (tất nhiên không gì là hoàn hảo).
    Người ta hay bảo người phương Tây “lạnh lùng” hơn so với phương Đông nhưng tôi tìm thấy ở đây sự quan tâm, chia sẻ rất thực tế chứ không đơn thuần chỉ là lời thăm hỏi, động viên từ những người thân thiết trong gia đình cho đến những người bạn bè, họ hàng xa. Họ có thể cho phép nhau ở hẳn trong căn hộ để trống của mình nhiều tháng trời, họ tình nguyện đến dọn dẹp, lau chùi căn nhà của bạn để bạn được trở về trong ngôi nhà sạch sẽ, ngăn nắp, họ sẵn sàng đến chăm sóc “công chúa dũng cảm” chỉ cần bạn liệt kê tất cả những gì họ phải làm để bạn được đi nghỉ và cũng có thể trốn trong tủ để chơi trốn tìm với cô bé nhỏ đang nằm trên giường 🙂 …
    Hãy đọc để yêu và cảm nhận tình người!

Thêm đánh giá

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button