Giải tríMy PostTình yêuTự sáng tácVăn ThơWriter

[Thơ:] Ngày anh đến

Ngày anh đến

Ngày anh đến bầu trời cao xanh hơn
Hoa trong vườn thêm rực rỡ sắc hương
Hoạ mi hót hay hơn những ngày thường
Bản tình ca bỗng nhiên da diết lạ

Cũng từ đó em biết hờn biết giận
Biết tương tư nhưng chỉ giữ riêng mình
Bao mạnh mẽ trong em dần tan biến
Nét vô tư bỏ trốn những ngày dài

Em đã từng phớt lờ đi tất cả
Chỉ riêng anh, em chẳng thể lơ là
Lần đầu tiên trái tim sai nhịp đập
Mỗi đêm về đếm nỗi nhớ chơi vơi

Phải hoá thân để được gần anh thôi
Bởi không muốn ta ngại ngùng khi gặp
Em đóng vai một người con gái khác
Đến bên anh chia sẻ những buồn vui

Anh gần đấy nhưng sao quá xa vời
Ngay trước mắt nhưng không thể chạm tới
Anh quan tâm rồi anh lại hững hờ
Đôi khi em ghen với cả chính mình

Anh vẫn là anh điềm đạm, ung dung
Xung quanh anh chắc chẳng thiếu bóng hồng
Em muốn anh chỉ là của riêng mình
Có phải tình yêu vẫn thường ích kỷ?

Càng cố quên nỗi nhớ càng nhanh lớn
Trái tim mong manh chẳng được yên bình
Lý trí thét gào xin hãy lãng quên
Nhưng thói quen đâu dễ dàng thay đổi

Em giờ sẽ không yêu anh quá vội
Chẳng quay lưng, mặc trái tim thổn thức
Bởi trong đời mấy ai khiến mình yêu?
Gặp được nhau trân trọng biết bao nhiêu!

Em sẽ chiều trái tim em một chút
Quan tâm anh và trò chuyện đôi khi
Em sẽ chờ thời gian tự trả lời
Anh phải không một nửa em kiếm tìm?

Em sẽ thôi những giận hờn vô cớ
Em sẽ song hành bầu bạn cùng anh
Sẽ cùng nhau ta hoàn thiện chính mình
Không phiền ai mối tình em ấp ủ

Em sẽ biến nỗi nhớ thành động lực
Biến tình yêu thành đòn bẩy cuộc đời
Bức tranh này em vẽ màu sáng tươi
Để ngày sau kỷ niệm chỉ niềm vui!

Hoa Tuyết

Bạn có thể quan tâm đến chủ đề:

Ngày đăng: Tháng Mười Hai 5, 2017 | Lần cập nhật cuối: Tháng Hai 2, 2018

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button